Cuối cùng ngày này cũng đến, cái ngày mà tôi chờ đợi trong lo lắng nhưng rất mong đến bởi vì thà quyết chiến một lần xong chứ cứ kiểu này mà kéo dài tôi sẽ ngủm sớm mất.
Cả buổi tối trước ngày thi tôi muốn ngủ sớm lắm chứ, Giang Lập Thành tối đó cũng nhất quyết không chịu dạy, hắn bảo những gì cần dạy cũng học xong hết rồi, những lời cần nói cũng căn dặn xong. Bảo tôi ngủ sớm một tí để có sức cho ngày mai.
Lúc đó cũng vâng vâng dạ dạ cho qua chứ tôi biết đời nào tôi có thể ngủ được. Định xuống dưới nhà tìm chị hai để tâm sự cho bớt lo lắng hồi hộp nhưng nhớ lại hình như ngày mai chị có cuộc phỏng vấn, nên cũng thôi.
Trong căn phòng bị màn đêm bao phủ, điện thoại tôi đột nhiên sáng lên, dù sao cũng không ngủ được tôi mò mẫm trên bàn tìm điện thoại xem thử là ai nhắn đến giờ này.
"Bạn trai tôi"
- Vẫn còn thức à?
Tưởng ai xa lạ hóa ra là Giang Lập Thành. Sao mà biết hay vậy, hỏi trúng tim đen người ta rồi.
Tâm trạng hơi tốt hơn ban nãy, tôi hí hửng nằm xuống hí hoáy gõ bàn phím, gửi đi một tin.
- Đúng á, thầy biết mà làm sao em có thể ngủ được. Ủa mà, thầy vẫn thức hen:)))
Rất nhanh người bên kia cũng đã gửi lại một tin.
- Muốn nói chuyện không?
Chưa kịp đọc tin nhắn thì đã có cuộc gọi đến, này mà là hỏi gì, là thông báo cho hay thì có.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-chi-gai-nhung-la-ban-trai-toi/2668746/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.