Hạ Sở Chi của bây giờ không còn lanh chanh, ngang bướng giống như trước đây nữa. Đại học là đã gọt dũa khiến tôi trở thành một cô gái vừa điềm đạm và kiên nhẫn. Bây giờ tôi mới thấy mình có nét chung với chị gái rồi.
Nhà tôi chẳng thay đổi gì nhiều, cấu tạo thì vẫn giống lúc trước chỉ là đồ đạc thì hơi nhiều một tí. Vì dù sao con gái lớn vẫn hay lui về đây mà bởi vì nhà anh hai chẳng cách xa nơi này cho mấy.
Tôi bước vào nhà nhưng người đón mừng tôi không phải là chị gái yêu đâu mà là một đứa nhóc tay còn cầm theo bình sữa chạy ra.
- Dì út về rồi! Baba, mama, dì út Chi về rồi!
Đúng là không cãi được, thằng nhóc này giống với tôi hồi nhỏ thật, y hệt!
- Bé Ken có nhớ dì lắm không hả?
- Nhớ ạ! Dì ơi trưa nay chúng ta đi mua sữa đi có được không ạ?
- Mama của con không mua sữa cho con à?
- Baba và mama nói, dì út nhiều tiền lắm đợi đến khi dì về sẽ bao nuôi Ken!
Được lắm! Hảo anh chị hai!
Đứa em gái này chỉ vừa mới ra trường thôi đó!!!
Có điều, cảm giác này, thoải mái thật!
Hạ Sở Chi, chào mừng trở về nhà!
Vẫn lối đi cũ, tôi bước từng bậc cầu thang đi lên phòng mình. Đập vào mắt tôi trước chính là căn phòng mà hắn ta từng ở, bước thêm vài bước nữa mà cánh cửa mà từng bị hắn gõ điên cuồng vào mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-chi-gai-nhung-la-ban-trai-toi/2668729/chuong-69.html