Quán cà phê gần cổng trường đại học Giang Châu.
“Cảm ơn em khi nãy nhiều lắm!”
“Không có gì đâu ạ, nếu là người khác em cũng giúp thôi!”
Ngồi đối diện với Lam Linh cậu học sinh ngày nào còn dại khờ theo đuổi cô này đã ra dáng nam sinh quá rồi.
Cô cũng không ngờ mấy năm trôi qua lại gặp Hứa Nhất Giang ở đây, cậu ấy hiện tại là sinh viên năm nhất.
Gặp nhau trong hoàn cảnh này khiến Lam Linh có chút gượng.
“Hoá ra chúng ta lại học chung trường à?” Lam Linh hỏi.
Hứa Nhất Giang cười.
“Vâng ạ, em thấy tụi mình có duyên quá em học chung khoa với chị nữa!”
“Thế à?” Cô ngạc nhiên lắm.
Ngồi nói chuyện một chút Lam Linh liền nhận được điện thoại của Vũ Hoàng cô lịch sự cười với Hứa Nhất Giang một cái rồi mới nghe máy.
“Anh đang ở trước cổng trường em rồi, ra đi anh đưa em đi ăn trưa!” Giọng nói nhẹ nhàng phát ra.
Lam Linh nghe anh nói theo phản xạ mà hướng mắt nhìn ra cổng trường. Bóng dáng thanh niên cao gầy quen thuộc vẫn là áo sơ mi và quần tây nhưng hôm nay anh khoác thêm một chiếc áo da bên ngoài, có lẽ vì chiếc xe bên cạnh- xe phân phối lớn.
“Sao anh lại đến đây? Anh không phải đi làm à?”
“…”
“Em đang quan tâm anh đấy ư?”
Giọng nói Vũ Hoàng vô cùng ngã ngớn, Lam Linh ngay lập tức phủ nhận.
“Không phải, em thắc mắc thôi!”
“Thắc mắc hay để tâm đến anh? Lo anh mệt sao?”
Ninh Ngọc Lam Linh nghiến răng ken két nghe cái giọng cười hà hà ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cang-lon-cang-luu-manh/484535/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.