Sân bay Nội Thành.
Nội Thành là sân bay quốc tế lớn nhất cả nước. Hôm nay không phải chủ nhật cũng không phải ngày lễ nên không quá đông người. Sân lớn của Nội Thành cấm phương tiện di chuyển, nên cô chỉ có thể đi bộ vào trong.
Nhìn qua lớp tường kính phản chiếu hình bóng của chính mình, cô sợ rằng bộ đồng phục trên người sẽ là mối cản trở. Lam Linh đẩy cửa chạy vào sảnh lớn của sân bay. Bên trong rộng đến che khuất tầm mắt, ngoài hành khách thì có nhiều tiếp viên đang di chuyển.
Lam Linh đảo mắt xung quay, cô chạy hết ngóc trái rồi đến phải. Trên tay vẫn cầm điện thoại đang liên tục gọi cho Vũ Hoàng.
Nhưng đầu dây bên kia vẫn chỉ văng vẳng một giọng nói của tổng đài: Thuê bao số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, mong quý khách vui lòng gọi lại sau…
Cô liền tới bàn tiếp tân, thỏ thẻ mãi mới giám mở miệng hỏi nhân viên.
“Chị ơi, hôm nay có chuyến bay nào tới Mỹ không ạ?”
Nhân viên tiếp tân loay hoay mở bảng thông tin ra bắt đầu kiểm tra.
“Đến đâu nước Mỹ em nhỉ?”
Lam Linh không trả lời chỉ lắc đầu với chị nhân viên. Cô làm sao mà biết chứ, chỉ nghe Minh Khải nói ở Mỹ mà thôi.
Nhân viên nhìn vào bộ đồng phục trên người cô chắc cũng đã đoán được là đến tiễn người. Chị không quan tâm lắm chỉ hoàn thành công việc của mình.
“Hôm nay có ba chuyến em nhé, vừa có một chuyến cất cánh cách đây hai phút rồi.”
Chị nhân viên nuối tiếc chỉ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cang-lon-cang-luu-manh/484527/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.