22
Sau chuyện đấy Hà Trang không quay lại lớp nữa, Lam Linh chạy đi dò hỏi thì biết được cậu ấy mệt nên về nhà rồi. Giờ ra chơi nếu không có Vũ Hoàng đến chơi với cô thì chắc Lam Linh sẽ lủi thủi một mình một góc mất.
Cũng vì chuyện của Hà Trang mà cô ăn uống không ngon miệng, đến nói chuyện cũng chẳng thèm nói.
Vũ Hoàng rất lo lắng nhưng hỏi thì Lam Linh chỉ im lặng không trả lời. Hôm nay hai người không xuống căn- tin nữa mà chuyển lên sân thượng cho mát.
Lam Linh ngồi bệp xuống đất rồi tựa người vào tường. Hai mắt ngước nhìn mấy trôi trên trời, Vũ Hoàng cũng chẳng biết làm gì hết đưa mắt nhìn cô rồi lại lơ đãng liếc ra mấy toà nhà cao tầng gần đấy. Cuộc sống mới nhàm chán nhạt nhẽo làm sao.
Anh đưa tay lên che mắt cô lại.
“Đừng nhìn mãi lên đấy, hỏng mắt bây giờ!”
“Hôm nay mày bị làm sao thế?”
Lam Linh không nói chỉ quay lại mếu máo nhìn anh.
“Làm sao?”
Cô vẫn chẳng nói nửa câu liền rụi mặt vào cánh tay anh nức nở. Không vội dò hỏi nguyên nhân, Vũ Hoàng xoay người ôm lấy cô. Bàn tay hết xoa đầu rồi lại vuốt lưng, mãi sau chỉ còn nghe thấy tiếng nấc nhẹ.
Anh cẩn thân nâng mặt Lam Linh lên thẳng một đường cúi xuống hôn vào gò má có phần ướt dính vì nước mặt. Anh muốn hôn vào môi cơ nhưng lo ai kia lại sợ đến mức không dám nhìn mặt mình.
“Giờ thì kể lý do cho tao nghe được chưa?”
Lam Linh ngước lên nhìn Vũ Hoàng, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cang-lon-cang-luu-manh/484480/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.