16
Buổi tối, Lam Linh vui vẻ chạy qua nhà Vũ Hoàng để khoe điện thoại mới tiện thể xin lại số của anh luôn. Cửa nhà Hoàng không đóng nên cô tự đi vào nhà. Thấy bố mẹ anh cô lễ phép cúi chào.
“Cháu chào chú Huy, chào cô Hiền! Hoàng đâu rồi ạ?”
“Ừ! Bạn ở trên phòng ấy con, lên chơi với bạn”
“Vâng ạ!”
Lam Linh vui vẻ chạy thật nhanh lên phòng. Vũ Huy nhàn nhã nâng cốc trà lên tấm tắc với vợ.
“Con dâu dạo này hay qua đây chơi thế nhỉ?”
“Chả thế, hai đứa nó mấy hôm nay bám nhau ghê lắm. Có khi anh qua xin mẹ Lam Linh đón con dâu về được rồi đấy!”
Vợ ông cũng tũm tỉm cười, ngày nhỏ hai người rất ghét nhau gặp đâu là đánh đó. Lớn lên Vũ Hoàng nhiều khi còn giữ khoảng cách với Lam Linh, còn chê cô phiền. Ấy thế mà dạo này thái độ lại thay đổi chóng mặt.
Lam Linh chạy lên lầu, cô rón rén mở cửa phòng rồi cười hì hì nhìn anh. Vũ Hoàng vừa mới tắm xong đang vội chơi game với bạn nên quần áo không được chỉnh chu cho lắm. Thấy Linh, anh có chút giật mình định đứng dậy để lấy áo mặc, nào ngờ chưa kịp làm gì cô đã xông vào ôm chặt lấy cổ.
Gương mặt nó gian xảo đến lạ, hai mắt híp lại nhìn anh.
“Định đi đâu?”
“Lấy áo!”
“Không cho.”
Vũ Hoàng nghe xong thì mặt tự nhiên đỏ dần, hai mắt tròn xoe lại nhìn Lam Linh, nhưng sau đó thì liếc xéo cô.
“Mày bớt lại nha!”
Cô chỉ cười rồi chèo lên ngồi vào lòng anh. Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-than-cang-lon-cang-luu-manh/484474/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.