Hắn qua lớp kính lọc của y & đối diện với kết cục bi thảm của mình trong tiền kiếp
***
Cũng may đại lão vẫn thành thật đi vào phòng tắm lau tay, thản nhiên mặc bộ đồ ngủ rồi rời khỏi phòng ngủ.
Hồ Trụ nằm ngốc ở trên giường, toàn thân đau nhức tê dại, thực sự là lười phải cử động.
Nhưng mà...
Ở bên ngoài có em gái đó nha.
Đệt....
Hắn gắng gượng đứng dậy khỏi chiếc giường lớn mềm mại. Một quả bóng thịt lăn lộn vài vòng, bước đi trong tư thế kì quặc, Hồ Trụ bĩu môi mở tủ quần áo trong phòng ngủ, ánh mắt lướt qua mấy chiếc áo sơ mi đen, sau đó lựa ra chiếc áo ngủ có cỡ lớn nhất, che đi thân hình mập mạp, hai tay vuốt mái tóc ngắn bù xù, cằm hất cao giấu đi chiếc cằm đôi rồi giả vờ dè dặt bước ra khỏi cửa phòng ngủ.
"Chào người đẹp."
Hồ Trụ khẽ mỉm cười, tự cho rằng bản thân đẹp trai rạng ngời, nhưng thực tế thì đôi mắt đã híp lại thành một đường chỉ.
Đối mặt với căn phòng khách trống rỗng chỉ còn lại một người, nụ cười của Hồ Trụ chợt cứng đờ.
"...Mé, em gái đâu?!"
"Ăn đi." Không thèm để ý tới vẻ bi thương trên khuôn mặt mập mạp, đặt hai đôi đũa lên bàn, Nguyễn Mục liếc nhìn bộ đồ ngủ Hồ Trụ đang mặc, có vẻ khá hài lòng.
"Không phải... ca, người ta mang cơm đến cho anh, mà anh không mời người ta vào phòng ngồi sao?!" Không nhìn thấy người đẹp ngực lớn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-la-lao-cong/3558309/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.