***
"Oái——" Hồ Trụ không phòng bị, chỉ kịp kêu lên một tiếng, sau đó đột nhiên dừng lại, bị ấn xuống nước phát ra tiếng ùng ục.
Nghẹt thở kèm theo sợ hãi, ngón tay của người đàn ông luồn qua quần áo của hắn, trực tiếp thô bạo xé rách chúng, những ngón tay mảnh khảnh trắng nõn lúc này đang dùng sức lôi kéo quần áo của hắn, khiến Hồ Trụ không thể tránh thoát.
Hắn giống như một con cừu chờ bị làm thịt, vùng vẫy trong nước một hồi lâu, nhưng chẳng ích gì.
Nguyễn Mục lúc này trong lòng có chút nổi nóng, nhưng lại có một loại hưng phấn không khống chế được, nhìn người này giãy giụa dưới thân mình, mặt đỏ bừng vặn vẹo vì thiếu dưỡng khí, giờ khắc này trong mắt dường như chỉ có mình y mặc cho đôi mắt đó hằn sâu nỗi sợ hãi.
Hắn hiện tại, chỉ có thể nhìn mình.
Động tác trên tay đột nhiên nhẹ hơn, như nhìn thấy một tia sinh mệnh, Hồ Trụ vội vàng ngoi lên khỏi mặt nước, thở hồng hộc, ôm ngực ho khan, nước mắt sinh lý trượt ra khỏi khóe mắt, cả người run lên bần bật vì sợ hãi.
Đôi bàn tay ôm lấy hắn sau khi đã xé toạc quần áo của hắn, áp sát vào thân thể trần trụi của hắn, hơi nóng như thiêu đốt truyền đến, xoa nắn chà xát một cách lung tung hỗn loạn, Hồ Trụ đau đớn kêu lên: "A-- đau quá -- ca ca ca- nhẹ một chút -ai a-"
Hai chân không biết bị tách ra từ khi nào, hắn quỳ trong bồn tắm như một con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-la-lao-cong/3558304/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.