Chương trước
Chương sau
***

"Oái——" Hồ Trụ không phòng bị, chỉ kịp kêu lên một tiếng, sau đó đột nhiên dừng lại, bị ấn xuống nước phát ra tiếng ùng ục.

Nghẹt thở kèm theo sợ hãi, ngón tay của người đàn ông luồn qua quần áo của hắn, trực tiếp thô bạo xé rách chúng, những ngón tay mảnh khảnh trắng nõn lúc này đang dùng sức lôi kéo quần áo của hắn, khiến Hồ Trụ không thể tránh thoát.

Hắn giống như một con cừu chờ bị làm thịt, vùng vẫy trong nước một hồi lâu, nhưng chẳng ích gì.

Nguyễn Mục lúc này trong lòng có chút nổi nóng, nhưng lại có một loại hưng phấn không khống chế được, nhìn người này giãy giụa dưới thân mình, mặt đỏ bừng vặn vẹo vì thiếu dưỡng khí, giờ khắc này trong mắt dường như chỉ có mình y mặc cho đôi mắt đó hằn sâu nỗi sợ hãi.

Hắn hiện tại, chỉ có thể nhìn mình.

Động tác trên tay đột nhiên nhẹ hơn, như nhìn thấy một tia sinh mệnh, Hồ Trụ vội vàng ngoi lên khỏi mặt nước, thở hồng hộc, ôm ngực ho khan, nước mắt sinh lý trượt ra khỏi khóe mắt, cả người run lên bần bật vì sợ hãi.

Đôi bàn tay ôm lấy hắn sau khi đã xé toạc quần áo của hắn, áp sát vào thân thể trần trụi của hắn, hơi nóng như thiêu đốt truyền đến, xoa nắn chà xát một cách lung tung hỗn loạn, Hồ Trụ đau đớn kêu lên: "A-- đau quá -- ca ca ca- nhẹ một chút -ai a-"

Hai chân không biết bị tách ra từ khi nào, hắn quỳ trong bồn tắm như một con vật, hai tay phải chống vào thành bồn tắm để ổn định thân người, cặp mông tròn trịa vểnh lên cao, lưng phải ưỡn thẳng để cằm không chạm vào nước mà sặc chết, thân thể vẫn run rẩy không kiểm soát.

Hồ Trụ thân thể giống như một con sò bị lột vỏ, toàn bộ quần áo đều bị cởi sạch, nhưng thân thể không nhẵn nhụi mà hơi phì nộn xấu xí, hạ thân mọc đầy lông mu rậm rạp, che kín hai bộ phận của hắn. Một màu hồng đậm thấp thoáng như ẩn như hiện từ nơi giữa hai chân. Hắn dùng một tay che lại nhưng cũng không thể che hết được, mang theo vẻ khiêu gợi nửa kín nửa hở.

Có thứ gì dinh dính nhỏ giọt trên cơ thể.

Hồ Trụ phát run, hắn lại hét lên một tiếng, bị đè lên bồn tắm xoa nắn.

Mùi thơm của sữa tắm tràn ngập cả phòng tắm, Hồ Trụ không dám thả lỏng chút nào, gắt gao bám vào thành bồn tắm, cảm nhận được những ngón tay đầy bọt nước đang từ lưng nhích đến bụng mà xoa, từng tấc từng tấc một, không bỏ qua chỗ nào.

Mái tóc ướt sũng che khuất tầm mắt, Hồ Trụ lắc đầu, vặn vẹo thân dưới, bị cái nóng như thiêu đến gần làm cho cả người run lên.

Hắn khó khăn quay đầu lại, liền thấy Nguyễn Mục quần áo cũng hoàn toàn ướt sũng, dán chặt vào người y, lộ ra dáng người săn chắc hoàn mỹ.

Ngay cả đường nét căng phồng nơi hạ thân cũng thấy rất rõ ràng, lúc này chẳng biết vô tình hay cố ý, đang cọ sát vào cặp đùi trần của hắn, nhiệt độ nóng bỏng lan xuống tận gót chân. Thứ dày cộm của y áp vào chiếc quần jean, dựng lên thành một hình dáng vô cùng gợi tình.

Đầu tóc của Nguyễn Mục nửa ướt nửa khô, mềm mại dán vào trán y, lộ ra vài phần dịu dàng, con ngươi màu xám cùng màu với tóc, ám trầm thâm thúy, tựa hồ chú ý tới ánh mắt của Hồ Trụ, y ngẩng lên đưa ánh mắt mang theo tia ham muốn đen tối nhìn lại.

Hồ Trụ lập tức dời đi tầm mắt, một tay gắt gao che hai nơi của mình, hai chân sợ hãi kẹp chặt, cầu xin nói: "Ca ca..... ư.... ư..... khụ... ở đây tôi tự mình rửa là được."

Đôi tay kia bắt đầu bóp nắn những thớ thịt mềm trên mông hắn, tựa hồ có chút nghiện, y bắt đầu chuyên tâm vào việc nhào nặn mông mềm, lực tay mạnh kinh người, vừa bóp hơi thở vừa trở nên nặng nề, Hồ Trụ kêu oai oái, trốn cũng trốn không thoát, cái mông khó chịu vặn vẹo nửa ngày, vẫn là bị bóp ra đầy dấu tay.

Cơn đau rát ập đến, Hồ Trụ đau dữ dội, hắn không thể không buông hai nơi đó ra, ngón tay mò mẫm cản lại Nguyễn Mục, run run rẩy rẩy nói: "Đừng, đừng, đừng nhéo nữa, sắp nát rồi. ... ..."

Nguyễn Mục hơi hơi nhướng mày, kéo tay Hồ Trụ gập ra sau lưng, tay kia bóp một ít chất lỏng rồi chuyển vị trí.

Chỉ là nơi đó....

Hồ Trụ trợn to hai mắt hét lên, hai chân run rẩy kịch liệt, giãy giụa mắng: "Mẹ anh -- mẹ kiếp -- đừng cọ chỗ đó - a a-"

Chỉ là những lời cảnh cáo này đều vô ích, bàn tay đó từ từ bao lấy mu lồn bên dưới, sau đó bất chấp sự mỏng manh của nó, mạnh bạo chà xát.

Sữa tắm mát lạnh làm giảm cơn đau rát ở đó, nhưng lại vì bàn tay mạnh mẽ xoa cho nơi đó trực tiếp sưng lên, mà đau nhức lại kỳ lạ, như thể mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát. Hai bàn tay xoa lên xoa xuống, giống như véo một miếng bọt biển, siết chặt rồi thả lỏng, khoái cảm như điện giật lan khắp cơ thể. Hồ Trụ bị xoa đến âm thanh đều biến đổi, hai chân hắn kẹp quá chặt khiến cho đôi tay dưới thân càng thêm không kiêng nể gì. Dọc theo cái bộ phận chết tiệt kia truyền đến kích thích, Hồ Trụ há to miệng, nước bọt từ trong miệng chảy ra, hai mắt nhìn chằm chằm trần nhà, đồng tử có chút mê mang.

Hắn giống như một con chó bị người ta cưỡi trong phòng tắm, đôi tay kia một cái thì đè lên đỉnh đầu đầu hắn, một cái không kiêng nể gì mà bóp nắn nơi mềm mại nhất của hắn. Hắn như một con thú phát ra tiếng kêu chói tai, ngắt quãng, lưỡi thè ra, nước mắt cũng như chất lỏng dưới thân chảy xuống cùng một dạng.

"Hức ư ư -- a-- a-- khụ khụ -- ư ư----" Hồ Trụ phát ra tiếng nức nở, thân thể đung đưa lên xuống khi người đàn ông nhéo vào lồn hắn, sắc tình và nguyên thủy, như thể hắn đang thực sự làm tình, đùi hắn tràn đầy chất lỏng sền sệt như nước trong, hòa cùng sữa tắm đã sủi thành bọt, trên mông còn có dấu tay thâm tím mà người đàn ông để lại.

Hắn không ý thức được con cặc ở hạ bộ hắn cũng đã cứng ngắc, cứng đến sưng tấy, chỉ cảm nhận được sự tê dại nơi miệng lồn, trong cơn mê bị mồ hôi nhiễm ướt đôi mắt.

"- ừm- hừ- " Sau lưng truyền đến tiếng thở dốc đè nén, Nguyễn Mục xuống tay càng lúc càng nặng, thậm chí còn đưa nửa ngón tay vào, day day cánh hoa mềm mại nóng bỏng, như muốn vắt ra nước. Y bắt đầu tập trung vào cơ thể của người này, vô tình chạm vào một viên thịt nhỏ như hạt đậu.

"Ư a a a --" Hồ Trụ hai mắt mở to, lần này thật giống như bị điện giật, thanh âm lập tức vỡ vụn, đứt quãng khàn khàn, miệng huyệt thậm chí bắt đầu co giật, rỉ ra nước dâm.

Nguyễn Mục ngơ ngác nhìn, y rướn người về phía trước như một con nghiện, nhìn chằm chằm vào lỗ lồn đang rỉ nước của người đàn ông, cổ họng lăn lộn hồi lâu, sau đó mới khàn giọng nói: "Nước chảy ra nhiều thật."

Y tiến đến quá gần, khí nóng trong lúc nói chuyện phun vào miệng lồn đang không ngừng co giật, miệng lồn hơi giãn ra run rẩy vài cái, rồi đột nhiên có chất lỏng phun ra bắn tung tóe trên mặt Nguyễn Mục.

Nước trong bồn tắm do hai người vận động kịch liệt mà văng tung tóe ra ngoài, chỉ còn lại một chút che kín hai chân, sữa tắm màu trắng sữa dính trên miệng lỗ, trông giống như tinh dịch, vô cùng gợi tình.

Hồ Trụ cố gắng dùng cả hai tay để trèo ra khỏi bồn tắm, như thể đang làm việc vô ích, cơ thể hắn run rẩy mềm nhũn. Khi phần thịt nhỏ lộ ra bị bàn tay nhẹ nhàng véo, hắn nháy mắt hét lên rồi ngã khuỵu xuống, triệt để đưa cái lồn của chính mình vào miệng người ta.

Hạt đậu nhỏ như là cái công tắc kích hoạt dục vọng của người này, chỉ cần chạm nhẹ vào là giống như dã thú động dục, nước chảy ra đặc biệt nhiều.

Nguyễn Mục có chút tò mò, cổ họng y khô khốc, cấp thiết cần có nước làm ẩm.

Hồ Trụ sướng đến hai mắt trắng dã, một nửa đầu lưỡi lộ ra, thở ra tiếng ồ ồ, phảng phất sắp bị ăn tươi nuốt sống. Người kia đầu lưỡi cực nóng, nước bọt ấm nóng, cùng với những chiếc răng bén nhọn, vừa cắn vừa hút nơi đó của hắn, thậm chí còn phát ra âm thanh ừng ực như uống nước..... Cái tên biến thái này..... y vậy mà lại..... đang uống nước nơi đó của hắn.

Nơi đó của Hồ Trụ lúc trước giống như một vật trang trí, cắm vào không được, đi vệ sinh cũng không được, bởi vậy non nớt và mềm mại hơn bất kỳ chỗ nào khác trên cơ thể hắn, còn đang lộ ra một sắc hồng nhạt ngây thơ chưa kinh qua sự đời. Hắn chưa từng biết rằng nơi này sẽ chảy ra nước, lại còn bị người ta đối xử.... đối xử như thế này!

*Hết chương 5*

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.