Tụ Linh trận thượng cổ trong Vu Lâm sơn mạch.
La Hạo Nhiên cũng tới gần quan sát. Dĩ nhiên là Tinh Thần Châu. Hèn gì mà Minh Diễm có thể hình thành và tạo ra linh trí. Vốn dĩ khỏa châu này đã bị hắc hóa, không thể sử dụng. Nhưng có lẽ, vì tác dụng của Thanh Liên Thần Hỏa mà nó trở nên hoàn mĩ, tinh khiết vô cùng.
Một chuyến rơi xuống Mộ địa. Dẫu cho nguy hiểm muôn trùng. Nhưng mà, sau cùng lại giúp cho La Hạo Nhiên khôi phục ký ức. Thu được Hỗn độn Tinh Thạch, Thu được Lớp da rắn của Cửu Đầu Xà. Còn có thêm một viên Tinh Thần Châu làm quà đền đáp. Cũng xứng đáng a!
Cửu Đầu Xà bị tiêu diệt, Minh Hỏa biến mất. Mộ địa này bắt đầu rung lắc dữ dội. Đám người Thiên Vũ hốt hoảng, kẻ ôm lấy Hiểu My, kẻ thu lại lớp da rắn của Xà Yêu. Nhanh chóng lao lên.
Lúc họ vừa vọt lên trên thông đạo tối đen. Mộ địa sau lưng đã hoàn toàn sụp đổ. La Hạo Nhiên cảm khái, nói đùa.
- Không ngờ, mới gặp lại lần đầu sau mấy vạn năm, mém chút nữa lại cùng mọi người bị chôn sống. Duyên phận của chúng ta đúng là không cạn.
Bách Lý Tà liếc xéo hắn, không thèm lên tiếng.
Ha ha. Đám phu thần của Hiểu My lúc ở chung với nhau đúng là muôn hình muôn vẻ. Thú vị. Thú vị vô cùng.
Đám người Thiên Vũ trở lại Mộng Lâm. Thời gian đây cũng đã là chiều muộn. Hoàng hôn đỏ nhạt, xuyên qua kẽ lá, rót xuống mặt đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103609/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.