Quả thật, đối với Hiểu My mà nói, tìm kiếm và thu thập thiên tài địa bảo chính là một niềm khoái hoạt trong nhân sinh sôi động của mình. Tiểu Huyễn đi theo cô một thời gian dài, cũng có niềm đam mê tương tự.
Bách Lý Tà nhìn Tiểu Huyễn, hỏi:
- Mục tiêu tiếp theo của chúng ta ở đâu?
- Phía trước hai mươi dặm. Có lẽ là tổng đàn của Ma Điệp. Muội nhìn thấy có rất nhiều ấu trùng. Số lượng phải gấp chục lần so với nơi đây.
Tiểu Huyễn hưng phấn nói. Nó rất thích dinh dưỡng của những con ấu trùng non. Chỉ sau hai đợt hấp thụ thỏa thích. Nhóc con cảm giác như mình có thể ngủ một giấc, sau khi lớn lên đã trở thành thiếu nữ, xinh đẹp y hệt chủ nhân a.
Bởi vì xác định rõ mục tiêu, mọi người không vội. Hiểu My tranh thủ lấy ra bộ bàn ghế bằng ngọc trong giới chỉ không gian của mình đặt ra ngoài. Mọi người cùng quây quần lại ăn chút linh quả, uống chút Hầu Nhi tửu để nạp năng lượng cho bản thân.
Thương Ngạo Long được cho một bình rượu pha loãng. Hắn sung sướng nhận lấy, uống một ngụm lớn. Sau đó, tươi tỉnh lên tiếng.
- Haiz, trước đây nghe nói là làm Hoàng đế sướng nhất. Nhưng mà, giờ lại biết được, làm thần tiên còn sướng hơn nhiều. Kiếp sau, nếu có đầu thai. Ta chẳng muốn làm quân hầu, công tướng chi cho mệt. Chỉ cần làm một gã hiệp khách giang hồ, tự do tự tại chu du khắp góc biển chân trời. Biết đâu còn có cơ duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103580/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.