Thiện Phòng của Hộ Quốc Tự. Hơn ba mươi vị khách hành hương đang tập trung dùng cơm chay. Lúc một nhóm ba người Hiểu My bước vào trong cũng chẳng gây ra sự chú ý cho ai. Bầu không khí vô cùng yên lặng. Dường như ai cũng chấp hành đúng quy củ “ăn không nói”, thậm chí, đến cả tiếng nhai thức ăn cũng là hạn chế đến mức nhỏ nhất để không ảnh hưởng đến không khí tĩnh lặng, bình yên tại nơi này.
Hiểu My chọn một bàn trống ngồi xuống. Chẳng mấy chốc, một bàn thức ăn đã được dọn lên. Mặc dù toàn bộ đều là đồ chay. Nhưng mà đủ sắc đủ hương, hấp dẫn vô cùng.
- Nhập gia tùy tục.
Mỗ nữ cười nói. Sau đó nâng chén, cầm đũa. Không khách sáo chút nào.
Tiểu Huyễn và Thiên Vũ không hợp khẩu vị, chỉ uống chén trà rồi đưa mắt đánh giá mọi thứ ở Thiện Phòng. Cho nên cuối cùng, một bàn thức ăn toàn bộ đều do một mình Hiểu My bao trọn. Chén dĩa sạch bóng, không sót tí cơm thừa nào cả.
Phí phạm thức ăn là tội lỗi a.
Lúc Hiểu My no căng cả bụng thì tiểu sư phụ lúc này lần nữa tiến đến:
- Các vị thí chủ. Trụ Trì cho mời đến khách phòng cùng đàm đạo.
Ba người Hiểu My đứng dậy, đi theo tiểu sư phụ dẫn đường.
…………………………………………………………………………..
Khách phòng của Hộ Quốc Tự cũng có nhiều loại. Tuy rằng không phân biệt sang hèn, nhưng mà vì đây là chùa Hộ Quốc, hoàng thân quốc thích thường xuyên lui tới nên bắt buộc cũng phải có phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103566/chuong-327.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.