Lan Thắng Ninh chấn động, quay đầu nhìn lại. Nữ nhân đối diện, vóc dáng quen thuộc, giọng nói quen thuộc. Mặc dù gương mặt khác biệt, nhưng mà, người có thể nói ra câu đó, ngoài Tiểu muội đã mất tích thì cả đại lục này sẽ chẳng còn ai.
Sau một thoáng thất thần, Lan Thắng Ninh gọi thị vệ bên cạnh mời vị cô nương lạ mặt này đến khách phòng rồi mạnh mẽ xoay người, thẳng bước. Trước cửa Lan phủ, không biết có bao nhiêu tai mắt của kẻ khác. Lan đại ca dù vội vã cũng không thể để điểm yếu của mình xuất hiện trong tay đối thủ. Đặc biệt là Lâm gia.
Lan Thắng Ninh trở về phòng thay trang phục, sau mới tới khách phòng. Bộ dáng nhàn nhã, thong dong như tiếp đón người không quan trọng. Làm cho nhân thủ của Lăng lão đế cùng Trấn Quốc Công cài vào cũng nghĩ khách nhân vừa đến là một kẻ râu ria.
Lan Thắng Ninh vừa tới đã thấy vị khách nhân đặc biệt đang ngồi bên cạnh bàn nhỏ, tay nắm chặt một ly trà, ánh mắt vô định, mông lung. Vóc dáng mảnh mai như nhành liễu cuối thu, đôi vai hao gầy nặng nề bởi tháng năm và bao ngược xuôi, tất bật. Hắn thấy đau nhói trong lòng.
Khẽ phất tay ra hiệu cho thị nữ lui ra. Để lại tâm phúc của mình chia ra hai bên canh cửa. Lan Thắng Ninh nhìn vị cô nương đã đứng dậy, lên tiếng:
- Cô nương, xin hỏi cô có quan hệ thế nào với gia muội?
- Nơi này an toàn sao?
Lan Nhược Ninh không trả lời mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103428/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.