Nhóm đạo sĩ của Không Minh Động trong lòng căm phẫn, chật vật đi tới lầu hai.
Quỷ hòa thượng bộ dáng ung dung, vờ như người vừa ác mồm không phải là chính lão. Thỉnh thoảng, người trong đại sảnh ở lầu một còn nghe được tiếng của lão rì rầm.
- Thiện tai. Thiện tai. Tức giận là ma quỷ a.
Chưởng quầy cùng tiểu nhị: “…”
Thực khách: “…”
Trong sự chờ đợi của Vô Sắc. Cuối cùng, một bàn thức ăn chay thịnh soạn cũng được dọn lên. Mọi người thấy vậy, nhẹ nhõm thở ra. Cuối cùng thì cái lão ác tăng đó cũng có việc để làm. Nếu lão cứ nhàn rỗi như vậy, e là Vãn Nhất Phong Lâu sớm muộn cũng phá vỡ quy định cấm động võ trong hôm nay.
Thế nhưng, dường như mọi người vui mừng quá sớm rồi. Bởi không lâu sau đó, tòa đại lâu này lại đón tiếp một đoàn khách khác.
Các nam tử vừa đến một thân bạch y. Tóc búi cao, đầu buộc dải lụa mảnh màu nước biển biếc xanh. Trên bộ trường bào có thêu huy hiệu hình một đóa anh túc tím thẫm. Đây chính là dấu hiệu nhận biết của đệ tử Hoa Mông phái.
Quỷ hòa thường liếc mắt nhìn bọn chúng, sau lại tiếp tục gấp thức ăn, không buồn buông lời châm chọc. Vô Sắc thấy thế, hạnh phúc ngập tràn. Ít đi một kẻ thù thì nhiều thêm một cơ hội sống. Tiểu hòa thượng vội vã gấp một miếng khô bò chay vào bát của sư phụ mình, miệng cười như hoa nở.
Ngờ đâu, đợi đến khi đám đệ tử Hoa Mông phái đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103334/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.