Không nói tiếp về nhóm người của Trần Hiểu My đã hoàn thành nhiệm vụ tại Phong Linh Đại Lục.
Còn nhớ khi bắt đầu tiến nhập kẻ hở không gian trên Huyền Hải, Trần Tùng và Kim Phượng vì sự cố bất ngờ mà lưu lạc đến một phiến không gian khác.
Ngày hôm đó, sau khi bị giày xéo một hồi trong thông đạo, hai người cuối cùng cũng đã đến được lối ra. Có điều, nơi cả hai xuất hiện lại là một biển cả mênh mông, nhìn bốn bề không thấy bến bờ lục địa.
Trần Tùng nhờ có Kim Phượng giúp đỡ, không thì cả thân hình to lớn của hắn đã bị nhấn chìm dưới đại dương sâu thẳm. Kim hộ vệ một tay xách hắn, phi phút lên tầng mây cao, dõi mắt nhìn bốn phương.
Ngạo Thiên Quân cả đời toàn xách cổ người khác, đến hôm nay lại bị đảo ngược tình huống, cảm giác thật khó nói lên lời.
Hai người bọn họ một đường bay về hướng Tây. Tốc độ của Thần Phượng không kém gì hỏa tiễn siêu tốc, chỉ mất ít thời gian, cả hai đã có thể đặt chân lên đất liền.
- Đây là nơi nào? Ổn định lại cảm giác nhộn nhạo dâng lên trong bao tử, Trần Tùng nhìn nữ nhân cạnh bên dò hỏi.
- Không biết. Tìm người hỏi.
Kim hộ vệ thần sắc lạnh lùng trả lời.
Ngạo Thiên Quân đưa tay lên mũi chà chà. Cảm giác bị khinh thường, đúng là không dễ chịu.
Cả hai kẻ trước, người sao đi dọc theo bờ biển, tìm ít thức ăn lót dạ, quen với điều kiện hiện tại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103326/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.