Rừng rậm Ngải Lâm.
Một đoàn năm người đang len qua những lối mòn bị che khuất bởi các nhành cây. Nắng yếu ớt len lỏi không thể soi sáng rõ mặt đất dưới chân. Tuy nhiên, họ vẫn lướt đi như băng. Nội lực dồi dào là lợi thế vốn có của từng cao thủ. Ít nhất, nó có thể giúp cho họ nhìn thấy rõ ràng trong điều kiện thiếu ánh sáng trầm trọng. Điều này còn tốt hơn rất nhiều so với kính hồng ngoại của thế kỷ 22.
Dẫn đầu nhóm người này là một lão giả râu tóc bạc phơ nhưng bộ dáng tinh nhanh như thanh niên trai tráng, hoàn toàn khác xa số tuổi.
Ba nam tử còn lại. Một người anh tuấn, tiêu sái, có thể xưng là một tuyệt sắc mỹ nam. Hai người còn lại mặt vuông, mày rậm, mắt to. Làn da ngâm đen khỏe mạnh.
Cả bốn người đều tuân thủ nghiêm ngặt vị trí của mình. Tạo thành bốn đỉnh của một hình thoi, mà trung tâm là nữ nhân họ cần bảo vệ. Một mỹ nữ xinh đẹp như hoa, bộ dáng mảnh mai, mong manh như sương sớm. Ngoại trừ một điều:
- Này này, ta nói này. Bộ ta trông rất giống nữ nhân yếu đuối, cần dựa vào người khác mới sống nổi hay sao? Các người khẩn trương như thế, làm ta có cảm giác mình rất vô dụng a.
Trần Hiểu My bất mãn. Vô cùng bất mãn. Bọn nam tử ở đây đều xem cô như con nít, như hoa thủy tinh trong nhà kính. Thật không thể nào chấp nhận được.
- Tiểu thư. Người cần phải bình tĩnh a. Phải duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103250/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.