Trần Hiểu My rất yêu thích tính cách hào sảng, thân thiện của vị chưởng quầy Dược Phong Cư. Có cảm giác như tha hương gặp được cố tri, đây là một trong bốn niềm vui lớn của nhân sinh. Thế là, mỗ nữ lân la nói nhiều thêm một ít. Cách xưng hô vì thế cũng thay đổi. Cô trực tiếp gọi người ta là Hồ tỷ. Bởi lẽ nữ chưởng quầy vốn dĩ họ Hồ - tên gọi Hồ Phượng Nhi - xuất thân trong một gia tộc tương đối nổi tiếng tại Đan Thành.
- Hồ tỷ, tỷ có biết tại Đan thành này, có nơi nào có thể thích hợp để bọn muội an tâm trọ lại hay không? Dù sao, bọn muội cũng muốn ở đây mấy hôm.
- À, nếu nói khách điếm sang trọng nhất chính là Yên Vĩ Khách Điếm. Nơi đó phòng ốc rộng rãi, bài trí cũng tinh mỹ, giá cả dĩ nhiên cao.
Nói về nơi yên tĩnh nhất thì chính là Ngọc Yên Khách Điếm. Nơi này mỗi phòng ốc đều cách xa nhau, tồn tại độc lập như một tiểu viện nhỏ. Thích hợp cho từng gia đình. Nhưng mà vì vậy nên nơi này rất vắng khách. Nếu trọ lại, cô nương không sợ bị làm ồn.
Nhưng mà chất lượng phục vụ tốt nhất chính là Mộng Phong Cư. Cách đây hai dãy phố. Nơi đó cũng có phục vụ tửu lâu, đồ ăn thức uống không tệ. Các vị có thể cân nhắc, chọn lựa tùy theo sở thích của cá nhân.
Hồ chưởng quầy nhiệt tình giới thiệu cho Hiểu My một số khách điếm nổi tiếng tại nơi này.
- Dược Phong Cư, Mộng Phong Cư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103214/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.