Trần Trường An chẩn đoán cẩn thận cho lão tổ tông của Lộc gia, sau đó, bắt đầu chuẩn bị để tiến hành cứu trị.
Hắn mượn căn phòng đá của Lộc Phá Thiên để bào chế dược liệu. Cả quá trình này mất hơn hai canh giờ. Trong đó, Lộc Nhĩ Khang được vinh dự đứng kề bên, học hỏi, hỗ trợ.
- Trần Đại Ca, gốc linh dược này có công dụng thế nào?
- Đây là Băng Tâm Thảo – một ngàn năm. Nó dùng để hóa giải luồng khí nóng trong cơ thể của Lộc lão.
- Hử? Như vậy, phải có thêm một loại linh dược khác để hóa giải luồng khí lạnh còn lại phải không đại ca?
Lộc Nhĩ Khang rất có thiên phú ở lĩnh vực này. Chỉ tiếc điều kiện gia tộc không cho phép. Hắn không thể phát triển đến chốn, đến nơi. Nay được chứng kiến năng lực của Trường An. Hắn bỗng lóe lên trong lòng một suy nghĩ. Nhưng lại nhớ tới hôn lễ của bản thân sắp tới, lại lập tức ỉu xìu như quả bóng bị xì hơi.
Trần Trường An tập trung điều chế dược của mình, đâu quan tâm đến biểu hiện khác thường của chàng trai trẻ đứng kề bên. Cũng may, tên tiểu tử của Lộc Gia này suy nghĩ cũng không quá bi quan, chỉ giây lát sau, hắn đã khôi phục trạng thái, vui vẻ, cẩn thận đứng quan sát một bên. Càng nhìn càng kinh hãi, càng líu lưỡi, bởi lẽ, tất cả những thứ mà Trần Trường An lấy ra đều là linh dược ngàn năm trở lên, vạn kim khó kiếm.
Ân tình này đối với Lộc Gia, trọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103189/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.