Chương trước
Chương sau
Kim Mao Sư chịu sự hành hạ về thể xác hơn một canh giờ. Sau đó, đau đớn cũng kéo lui. Toàn thân nó ướt nhẹp như được vớt lên từ trong nước. Hai cái đầu ủ rũ, ánh mắt cũng có chút mê mang.

Hình ảnh này khiến cho đám Ưng Sư và Phong Ưng Vương đứng ở tít ngoài xa có chút hả hê. Ai biểu mấy hôm trước con sư tử ngốc này cứ luôn miệng hưng trí khoe khoang, còn mang bọn chúng ra hành hạ một phen lên bờ xuống ruộng, dưới danh nghĩa là trợ giúp nó củng cố tu vi vừa thăng tiến cấp kì.

Sau một lúc nằm im nghỉ ngơi, Đại Kim nhổm dậy, hướng về phía Hiểu My, giọng nói khàn khàn đầy sủng nịnh.

- Chủ nhân.

Hiểu My thấy thế, nhìn sang Trường An ra hiệu. Hắn lập tức tiến lên, vốc ra một đám đan dược, đặt trước mặt Đại Kim. Đây là thành quả lao động của hắn trong mấy ngày gần đây. Xem như một chút đóng góp để Kim Mao Sư có thể an toàn vượt qua kiếp.

Vừa phục dụng xong đan dược, khoảng một khắc sau, Kim Mao Sư đã khôi phục hoàn toàn phong độ đỉnh cao ban đầu. Thậm chí, nhìn bằng mắt thường, những người xem náo nhiệt bên ngoài cũng nhận ra khí thế của nó tăng lên đáng kể.

Tiếp theo, bầu trời đang quang đãng bỗng trở nên vần vũ. Mây đen ùn ùn kéo tới. Báo hiệu lôi kiếp sắp sửa bắt đầu.

Kim Mao sư ngẩng cao người, ngữa đầu rống to vài tiếng. Nó đã chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu với lôi kiếp hôm nay. Nhất niệm thành ma, nhất niệm thành phật. Hoặc là vượt qua thiên kiếp, có thể hoá nhân dạng, xông xáo giang hồ. Hoặc thể xác hoá tro tàn, thần hồn hôi phi yên diệt.

Đoàn người của Hiểu My bên ngoài cũng rất mực khẩn trương. Trong lúc mọi người còn đang lo lắng thay cho Đại Kim thì tia lôi điện đầu tiên đã giáng xuống.

Đại Kim nhanh nhẹn né sang một bên. Tia lôi điện đánh ngay xuống tảng đá mà nó đứng khi trước, làm cho bệ đá cứng rắn cũng nứt ra một đường.

Đợt lôi kiếp thứ hai là hai tia lôi điện. Kích thước to lớn gấp đôi tia lôi điện vừa rồi.

Lôi điện phủ xuống hai bên trái phải, Kim Mao Sư đành lùi lại mấy bước, tuy không oanh trực tiếp lên người nó nhưng cũng làm cháy xém bộ lông. Mùi khét lẹt thoang thoảng không khí. Bốn bề vang tiếng huýt gió sợ hãi của đám người Trường An.

Tiếp theo là đợt lôi điện thứ ba. Lần này là bốn tia sét cùng đánh xuống. Trên dưới trái phải đều bít lối. Đại Kim đành tung ra món pháp bảo đầu tiên mà nó sưu tập được mấy ngàn năm nay. Đó là một cái dù màu bạc, lấp lánh ngân quang – Ngân Xuyên Tán.

Ngân Xuyên Tán vừa ra, cản được một lượt lôi điện công kích lần thứ ba. Tiếp đến là lần thứ tư. Tám tia lôi điện to bằng cánh tay Hiểu My đùng đùng giáng xuống, đánh cho Ngân Xuyên Tán tan thành tro bụi.

Đại Kim dùng đến pháp bảo thứ hai là Lôi quang thuẫn. Đây là quà tặng của Hiểu My sau khi từ bờ Bắc trở về.

Đợt lôi điện tiếp theo gồm mười sáu tia sét. Lần này, Hiểu My á khẩu luôn rồi. Không phải điều khiển lôi kiếp là trí tuệ nhân tạo đó chứ. Số lượng các tia lôi điện đi theo hệ nhị phân. 1, 2, 4, 8, 16 tia lôi điện. Vậy đợt thứ sáu là 32 tia. Đại Kim chịu nổi sao?



(Hệ nhị phân (hay hệ đếm cơ số hai) là một hệ đếm dùng hai ký tự để biểu đạt một giá trị số, bằng tổng số các lũy thừa của 2. Hai ký tự đó thường là 0 và 1; chúng thường được dùng để biểu đạt hai giá trị hiệu điện thế tương ứng (có hiệu điện thế, hoặc hiệu điện thế cao là 1 và không có, hoặc thấp là 0). Do có ưu điểm tính toán đơn giản, dễ dàng thực hiện về mặt vật lý, chẳng hạn như trên các mạch điện tử, hệ nhị phân trở thành một phần kiến tạo căn bản trong các máy tính đương thời – nguồn vi.wikipedia.org)

Trong lúc Hiểu My không ngừng cảm khái, sợ hãi trong lòng thì Đại Kim bên kia toàn thân bao phủ bởi những đường lượn sóng nhấp nhô mang đầy năng lượng. Lôi Quang Thuẫn tan thành tro bụi. Phần lôi điện chưa kịp tiêu tán trực tiếp oanh kích lên cơ thể của Kim Mao Sư, khiến cho bộ lông của nó cháy trụi, da thịt lộ ra cũng có chỗ nứt toét, máu me đen thùi.

Bầu trời vẫn vần vũ mây giông. Điện tích trong tinh không tụ lại, dần dần hình thành một mê võng. Ba mươi hai tia lôi điện đan xen, tạo ra một tấm lưới khổng lồ từ trời cao chụp xuống.

Đại Kim dốc hết sức nhuổm dậy. Nó phải thành công. Nó nhất định thành công vượt qua thiên kiếp để lấy hình hài một con người xuất hiện. Nó vẫn luôn tin tưởng, chỉ cần một lòng kiên trì, không từ bỏ thì thắng lợi sớm muộn cũng thuộc về mình.

Đây là món pháp bảo thứ ba, cũng là pháp bảo cuối cùng mà Đại Kim Sở hữu. Tụ Lôi Châu – nguyên bản thuộc về Thiên Vũ. Nhưng nhờ có liên hệ với Lão đại mà nó mượn được đến tay.

Khi tấm lưới lôi điện vừa từ mấy tầng mây chụp xuống, Tụ lôi châu ngay lập tức được tung lên. Ba mươi hai tia lôi điện thời khắc này hoá thành vòi rồng, ào ào bị hút vào quả cầu xoay vòng vòng, nhanh đến không nhìn rõ.

Thế nhưng, phần tàn dư của lôi kiếp vẫn cứ quét thẳng đến Kim Mao Sư. Nó gồng mình đón lấy. Tiếng xương cốt vụn vỡ đến kinh người.

Đây là quá trình yêu thú phải trải qua để có thể thoát thai hoán cốt. Cho nên dù nóng ruột, sốt sắng đến độ nào thì đám thần thú như Ngân Nguyệt Xà, Kim Phượng hay Thiên Vũ cũng chỉ có thể đứng ngoài xa cảm khái mà thôi. Khi chưa đến đợt lôi kiếp cuối cùng, nếu cứ mạo hiểm xông vô, chỉ làm cho Kim Mao Sư thêm nguy hiểm.

Kết thúc đợt lôi kiếp thứ sáu, Đại Kim thoi thóp nằm mọp trên mặt đất. Dưới thân thể của nó, tảng đá bằng phẳng, to lớn lúc đầu đã nát thành đá vụn. Bản thân Đại Kim đang lúc hấp hối, ngửa đầu lên, vô lực nhìn tinh không vẫn u ám một màu đen.

Nửa khắc trôi qua, bầu trời vẫn không có dị tượng gì xuất hiện. Đám thần thú đều có thể trăm phần trăm khẳng định. Đây chắc chắn là đợt lôi kiếp cuối cùng.

Đúng như dự đoán của bọn họ. Toàn bộ điện tích trong không khí lúc này đều tập trung về một chỗ. Không như liên tưởng của Hiểu My. Đợt này lôi kiếp số lượng không phải sáu mươi bốn tia mà tập trung vào duy nhất một tia. Chỉ có đều, các tia lôi điện trước đây đều có màu bạc. Nhưng ở lần cuối cùng này lại là màu tím.

- Tử kiếp diệt hồn lôi.

Kim Phượng cùng tiểu Bạch sợ hãi thốt lên. Chỉ có những yêu thú tiềm lực vô hạn, bị trời cao ganh ghét mới gặp phải lôi kiếp này.

Không ngờ, con ngốc sư này lại gặp phải nó. Không biết đây được coi là may mắn hay bất hạnh của Kim Mao Sư. Nhưng mà, ai ai cũng nhận ra một điều. Với tình trạng của Đại Kim lúc này, vô phương chống đỡ.

Ngay cả bản thân của Đại Kim cũng đang có suy nghĩ, đợt này trăm phần trăm chết chắc rồi. Tụ lôi châu với lôi kiếp bình thường, dù hút vào chín mươi phần trăm thì cũng còn thừa mười phần trăm giáng lên người của nó. Đối với Tử Kiếp Diệt Hồn lôi này, nó không thấy khả quan.

Ôi, lẽ nào con đường tu luyện của nó tới đây là kết thúc hay sao? Không thể, nó không thể cứ vậy mà thất bại. Nó đã cố gắng đến giờ phút này, thêm chút nữa, thêm chút nữa là thiên kiếp vượt qua. Nó không cam lòng từ bỏ.

Đại Kim lần nữa lê lết tấm thân điêu tàn, thảm hại. Dốc toàn lực nhuổm dậy thật cao. Sự quyết tâm và kiên cường của nó làm cho đám người Hiểu My cũng nể phục tự trong lòng.

Trên tinh không. Tử kiếp diệt hồn lôi đã hình thành. Uy thế mà nó phát ra đủ làm kinh sợ vạn vật trên toàn bộ lục địa huyền thiên. Nói chi tới đám người và yêu thú đang có mặt trực tiếp tại đây.

Đám Ưng sư và Phong Ưng Vương mọp người sát xuống mặt đất, che giấu đi sự run rẩy của bản thân. Binh đoàn Thần Võ chuẩn bị pháp bảo hộ thân, trên mặt mỗi người hiện lên vô hạn âu lo, ngưng trọng.

Hiểu My nhìn có vẻ trấn định, nhưng mồ hôi cũng đã ướt nhẹp lòng bàn tay. Miệng lầm bầm cầu nguyện. Từ Phật tổ như lai đến Quan thế âm bồ tát, rồi ngay cả Đức mẹ Maria và Chúa Zesu… đủ cả thần thánh tây ta, miễn là trong đầu cô còn nhớ.

Cuối cùng, trong sự bất an, kinh hãi của tất cả mọi người, Tử kiếp diệt hồn lôi cũng ầm ầm giáng xuống. Tụ lôi châu gia tốc xoay tròn. Thế nhưng, chưa hấp thụ bao nhiêu đã trực tiếp vỡ tan. Tạo ra một âm thanh đinh tai nhức óc. Phần năng lượng thoát ra từ Tụ lôi châu lan đến, bị tầng tầng phòng hộ do Kim Phượng, Tiểu Bạch và Thiên Vũ tạo ra ngăn lại, nhờ thế mà không ảnh hưởng đến những khán giả xem độ kiếp xung quanh.

Tử Kiếp Diệt Hồn Lôi theo quán tính, tiếp tục tiến lên. Kim Mao Sư rên lên một tiếng đầy tuyệt vọng rồi trực tiếp vọt lên, đón nhận. Nó biết rằng, lúc này đây, chỉ cần bị lôi kiếp đánh trúng, chắc chắn thập tử vô sinh. Nhưng mà nó vẫn anh dũng lựa chọn hi sinh. Bởi lẽ, nếu tia lôi điện màu tím này không xác định được mục tiêu sẽ không từ bỏ.

- Không, Đại Mao….

Tiếng hét đầy đau đớn của Hiểu My làm chấn động toàn thể mọi người.

Thế nhưng, trước khi tia lôi điện cuối cùng đánh Kim Mao sư tan thành tro bụi, một thân ảnh áo tím đã xông lên. Mái tóc màu bạc phấp phới tung bay, chữ vương trên trán lập loè kim quang. Hai bàn tay kết một loạt thủ ấn phức tạp rồi cả người dâng ra, dùng cơ thể gánh lấy tia lôi điện như hồng hoang cuồng thú ầm ầm giáng xuống.

- Thiên Vũ … không …..

Lần nữa, âm thanh của Hiểu My nức nở, nghẹn ngào.

Kim mao sư trợn to mắt nhìn cảnh tượng vừa mới diễn ra. Một phần lôi điện màu tím vẫn đánh trúng cơ thể của nó, nhưng nó hoàn toàn không cảm thấy đau đớn. Cả tâm hồn đều đang chấn động bởi hành vi đột ngột của vị thần thú bên cạnh chủ nhân. - Thế này là thế nào? Đại Kim không ngừng tự hỏi. Nhưng mà, thâm tâm nó, cảm động thật nhiều.

(Lời tác giả: Hôm nay là lễ 2/9. Không đi chơi, ở nhà sáng tác. Rất mong mọi người yêu thích tác phẩm của mình. Hi vọng được đánh giá 10 sao. Đa tạ!)
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.