Đoàn người của Hiểu My quyết định thay đổi vị trí hạ trại. Đoàn Ưng sư chỉ còn lại mười lăm con, mang theo họ bay đến hòn đảo kế cận trong quần đảo Triêu Dương.
Nơi này to lớn, xinh đẹp hơn hòn đảo nhỏ trước đây. Vì là sáng sớm, Hiểu My có thể nhìn thấy từng loại thực vật xanh tươi, cao thấp đủ đầy. Thậm chí, cô còn phát hiện được một loại cây mọc thẳng, toàn thân meo mốc thon dài, nâng đỡ tán lá to lớn bên trên xoè ra cả trượng.
Quan trọng nhất, sát bên dưới mỗi nhành lá với tạo hình như chiếc lược vĩ đại là một buồng quả tròn màu xám sẫm, gấp hai lần kích thước quả bóng đá ngạo nghễ bám đeo. Nếu cô đoán không lầm, đây chính là giống dừa cổ đại.
Hiểu My vận khinh công, bay lên vặt lấy vài buồng rồi mang theo chiến lợi phẩm của mình, đáp xuống mặt đất, tư thế rất ung dung.
Nhặt lấy một quả, dùng dao bổ mạnh một đường. Vết nứt xuất hiện, dòng nước ngọt liệm từ đó chảy ra. Hiểu My cảm thấy thế giới quan của cô thật quá tuyệt vời.
Bốn người Lữ Tuấn, A Thuỷ, Kim Phượng và Thiên Vũ cũng học theo. Trước đây, họ cùng từng thấy qua loài quả này, chỉ là do vỏ nó rất cứng, nên không ai nghĩ rằng có thể dùng làm thực phẩm, lại còn rất ngon. Đừng thấy Hiểu My bổ một cái là nó nứt ra mà nghĩ việc đó dễ dàng. Phải biết mỗ nữ nhân sức mạnh cỡ nào, con dao cô dùng cũng là bảo khí hiếm thấy thế gian. Một phát đập xuống mà chỉ nứt ra một khe. Từ đó cho thấy, dừa cổ đại còn cứng hơn cả đầu lâu yêu thú. Vì thế, nếu dùng loại quả này làm vũ khí, đó cùng là chuyện thường tình.
Sau khi thưởng thức món đặc sản “cây nhà lá vườn”, năm người bọn họ lại tiếp tục tham quan một vòng, thu thập tài nguyên, thảo dược.
Trưa hôm ấy, cả đám lại bị yêu thú vây công. Lần này ngoài những giống loài có hình thể lo lớn, khổng lồ, còn có đám bò sát, côn trùng mang theo kịch độc. Chúng xuất hiện ở khắp nơi, trong không khí, trên mặt đất, trong cả các bụi cây, tán lá cạnh bên người.
Kim Phượng cùng Thiên Vũ thả ra uy áp của mình, đa phần bọn chúng đều bị đuổi đi. Nhưng có một số loài vẫn kiên trì xông lên chẳng sợ.
Ghớm ghiết nhất là một loại sâu toàn thân chi chít đầy gai. Kích thước của nó chỉ nhỏ bằng móng tay nhưng khả năng nguỵ trang lại thuộc hàng cao thủ trên giang hồ.
Không cẩn thận để nó bám vào người, nó sẽ đào khoét một lỗ trên biểu bì rồi xâm nhập vào trong, hấp thụ máu huyết cơ thể, từ từ to ra. Đến khi gai nhọn của nó đâm lủng thân thể con mồi cũng là lúc tử thần đoạt mạng. Đây đúng là cái chết kinh khủng nhất, đau đớn nhất mà Hiểu My từng thấy từ lúc xuyên đến thế giới này.
- Bọn này là Xuyên Nhân Hạt, đồng dạng với Hạt Tử từng đại náo ở Hùng Tộc trước đây, đều là vật nuôi yêu thích của Yêu Thần.
Thiên Vũ giải thích nguồn gốc loài sâu nhỏ này với mọi người. Hiểu My bình tĩnh đón nhận, cũng chả có bất ngờ gì. Nếu Hạt tử có thể xuất hiện tại đây thì Xuyên Nhân Hạt cũng có thể, thế thôi. Vấn đề cô quan tâm nhất, làm sao để chống lại bọn này. Nhìn thảm trạng đám yêu thú bên ngoài, cô thấy xương sống ớn lạnh từng cơn.
Mặt dù Lữ Tuấn có tạo ra một vòng phòng hộ để bao lấy năm người và đám Ưng sư, nhưng cứ bị nhốt bởi chính mình, đợi kẻ thù đuổi đánh đến nơi thì đúng là ngu ngốc.
- Bọn chúng sợ nhất là ánh trăng. Chỉ cần ánh trăng chiếu trúng người, cả bọn sẽ rụng hết gai nhọn trên người, nhũn ra vô hại. Ngoài ra, ta nghĩ chiêu thức của Phi Long Thái tử có lẽ hữu dụng để áp chế đám quái vật này.
Kim Phượng trả lời câu hỏi của Hiểu My, làm cho tam quan của cô lần nữa thay đổi. Hờ hờ. Vấn đền là từ giờ đến lúc trăng lên, là một quãng thời gian rất dài. Không lẻ cứ đứng trong kết giới này, nhìn bọn Xuyên Nhân Hạt càng lúc càng đông, lên xuống nhấp nhô như thuỷ triều bao quanh trên dưới.
Trời sinh mỗi loài đều có năng lực riêng biệt để thích ứng với điều kiện sinh tồn khắc nghiệt của thế giới xung quanh. Như bọn Hạt Tử thì có thể ẩn hình, Xuyên Nhân Hạt có thể nguỵ trang tuyệt vời, ngoài ra, chúng còn có khả năng bật cao hơn bò chét.
Vô thanh vô tức, một cái búng người của nó từ mặt đất có thể vọt lên tới mấy trượng trên cao. Cho nên ngay cả đám yêu thú lơ lửng trên trời, cũng có thể bị nó dễ dàng hạ gục.
Cuối cùng, trừ những con yêu thú bị uy áp của Kim Phượng và Thiên Vũ doạ bỏ đi. Đám yêu thú còn lại bên ngoài toàn bộ bị Xuyên Nhân Hạt hạ gục, thi thể của chúng chất đầy mặt đất. Bọn Xuyên Xuyên Nhân Hạt bò ra khỏi xác của chúng, thân thể trương to cũng từ từ xẹp lại. Trông qua rất doạ người.
Vòng vây càng lúc càng xiết chặt. Đám Ưng Sư tuy được bảo vệ an toàn nhưng vẫn nhận ra nguy hiểm cận kề, chúng thảm thiết kêu gào. Năm người của Hiểu My trên thái dương cũng xuất hiện mồ hôi.
Đúng lúc này. Một giọng cười the thé vang lên. Một nữ nhân mặt bộ áo màu xanh non lá mạ chầm chậm bước ra, đám Xuyên Nhân Hạt vội tránh ra hai bên, tạo thành một con đường cho ả ta tiến tới.
- Hoan Hỉ Thần. Cuối cùng cô cũng lọt vào tay tôi. Còn thêm Kim Hộ vệ và hai vị phu thần nữa chứ. A, sao hôm nay lại có cả một tên xấu xí đi cùng thế này. Không lẽ kiếp này, ánh mắt nhìn người kém đi, hay là khẩu vị của vị đại thần như cô thay đổi.
Nữ nhân áo xanh mới tới, ngả ngớn cười. Giọng điệu của ả như thập phần quen thân với bọn Hiểu My. Kiếp trước, kiếp này cứ mang ra so sánh. Vừa đanh đá, vừa nham hiểm cực kỳ.
Hiểu My nhìn ả ta, thèm lắm tát vào cái bản mặt tuyệt sắc của ả cho đến khi môi răng lẫn lộn – Úi mẹ ơi. Sao tự dưng cô lại kích động thế này nhỉ. Khiêm tốn, phải khiêm tốn thôi – Mỗ nữ tự kiểm điểm trong lòng.
- Thanh Loan, không ngờ người đứng sao những chuyện này là cô. Lẽ ra ngay khi phát hiện ra Thanh Y, ta nên đoán ra cô mới phải. Hai người các ngươi ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, không phải lúc nào cũng đeo dính như sam đó sao? Tự nhiên tách rời quả khiến người ta không kịp tiếp nhận a.
Quả nhiên, vừa nghe nhắc tới tình lữ của mình, Thanh Loan biến sắc. Ánh mắt độc ác của ả long lên sòng sọc. Giọng nói vút cao như tiếng cửa sắt bị gỉ sét, khó nghe vô cùng.
- Các ngươi đã làm gì hắn rồi? Nếu hắn hao tổn một cọng lông tơ trên người, ta sẽ khiến các người chết một cách đau đớn nhất, tàn nhẫn nhất. Đừng thử thách sự kiên nhẫn của ta.
- Ha ha ha. Thanh Loan, ngươi đe doạ làm ta thật là sợ hãi nha. Quả là ta không động tới một cọng lông con trên người hắn. Thứ ấy bẩn chết đi, chỉ có kẻ đê tiện như cô mới coi nó như trân bảo. Bà đây không tốn thời gian với loại người này. Vì thế đã thiêu hắn thành tro, diệt luôn cả linh hồn. E là chủ nhân tài phép của cô cũng không thể nào mang hắn về được. Ha ha ha….
Kim Phượng đắc ý cười to. Trong khi Hiểu My và những người bên cạnh cô đã kinh ngạc muốn rớt cằm. Cô kéo kéo Thiên Vũ, lí nhí hỏi nhỏ:
- Ngoạ tàu. Kim Phượng tỷ bị ai nhập thế này? Không phải tỷ ấy luôn một bộ dáng mỹ nữ lạnh lùng, kiệm lời như ngọc hay sao?
Thiên Vũ nghe được câu hỏi của cô, nhếch mép cười cười. Nhưng trong mắt Hiểu My lúc này, nhìn từ góc độ nào cũng thấy tên đồng bọn này có một vẻ đểu cáng rất…. thu hút nữ nhân.
- Loan và Phượng vốn là không đội trời chung. Kẻ thù gặp nhau đỏ mắt a.
Nghe được lời giải thích từ đồng bọn, Hiểu My miễn cưỡng gật đầu. Cứ xem là vậy. Nhưng sự thay đổi của Kim hộ vệ đúng là khiến cho người từng tiếp xúc qua không thể nhận ra.
Khoan nói tới những giày xéo trong lòng mỗ nữ lúc này. Phía bên ngoài kết giới, Thanh Loan run rẩy cả người, khí huyết cuồn cuộn bốc lên. Cuối cùng, không chịu nổi nữa, một ngụm phun ra ngoài. Tin tức xấu về Thanh Y đủ khiến ả đã điên cuồng, hoàn toàn mất đi khống chế. Nhìn về vòng tròn kết giới, câm phẫn hét lên với đám Xuyên nhân hạt xung quanh.
- Lên. Lập tức tiến lên. Ta muốn bọn chúng chịu đau đớn giày vò, muốn sống không được, muốn chết không xong.
Đán yêu hạt lập tức thi hành mệnh lệnh của ả. Tuy nhiên, kết giới do Lữ Tuấn bày ra, đâu phải đối phó dễ dàng. Loay hoay cả buổi trời, cũng không chạm được vào manh áo của bất cứ ai.
Kim Phượng thấy thế, lại thêm đắc ý, mở miệng cười:
- Ha ha ha. Thanh Loan, đám yêu thú gớm ghiết của ngươi quá vô dụng. Chi bằng để ta cho một mồi lửa, giúp ngươi thanh lý môn hộ. Như vậy không phải đơn giản hơn sao?
- Ngươi căm miệng. Ta không tin các ngươi có thể trốn trong kết giới cả đời.
- Không cần trong đây cả đời, chỉ cần đợi tới lúc trăng lên là được. Sao cô không giỏi thì xông lên. Chỉ giỏi đấu võ mồm. Rõ một đằng là sợ chết!
Trận chiến không thấy máu bằng ngôn ngữ giữa Loan – Phượng cứ thế tiếp tục.
Kim Phượng nhàn nhã, bên trong kết giới lấy ra một bộ bàn ghế, cùng mọi người ngồi xuống, vừa dùng trà, vừa thưởng thức điểm tâm. Chốc chốc, lại nhìn về hướng nữ nhân áo xanh, giơ ngón cái lên, hướng thẳng xuống đất.
Ặc. Đây là chiêu mà Kim hộ vệ học được từ Hiểu My. Dù chẳng hiểu nó có ý nghĩa gì. Nhưng đúng là hiệu quả. Nhìn mặt mũi Thanh Loan càng lúc càng xanh mét, méo mó. Thần Phượng nhà ta hả hê vô cùng.
Thanh Loan lúc này gấp gáp đến độ không phân biệt nỗi đông tây. Trong đầu của ả chỉ nghĩ đến làm thế nào để giết chết đám người đang nhàn nhã hưởng thụ phía bên kia, báo thù cho tình lữ.
Chính vì vậy, ả không phát hiện ra, nước biển đã từ từ dâng cao, đang tràn lên đảo với một tốc độ kinh người.
Quan trọng nhất, dòng nước nhìn trong suốt, hiền hoà nhưng lại mang theo linh lực trói buộc của tộc Giao nhân. Nó cũng có tác dụng công kích, huỷ diệt tinh thần như chiêu thức của thái tử Phi Long. Rõ ràng là cùng tông môn mới có thể.
Giữa biển khơi. Nữ Vương và Tú Cơ trưởng lão dẫn theo những tộc nhân thiện chiến của mình điều khiển trận thuỷ chiến lần này.
Chỉ cần dùng nước này, phủ lên đám Xuyên Nhân Hạt, bọn chúng sẽ bị tiêu diệt.
Ha ha ha. Có mẹ quan tâm, lo lắng như vậy. Hiểu My thật đúng hâm mộ A Thuỷ vô cùng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]