Chiến tranh leo thang càng lúc càng nhanh. Một người đánh nhau với mấy trăm người. Mới nghe qua tưởng như không cân sức, nhưng sự thật là chỉ cần một Trần Hiểu My đã khiến cho Huyền Tộc thê thảm đến đáng thương.
Lưu Mộng Hải tự thấy tình hình càng ngày càng bất lợi. Bà ta vội vã lẫn tránh mấy hoả cầu và Như Ý côn hừng lực lửa tập kích vào mình, hét lên thật lớn.
- Mau dừng lại. Cô không lo lắng cho an nguy các huynh đệ của mình sao?
Hiểu My nghe vậy, nhếch mép cười lạnh.
- Không cần ta lo. Đã có người khác phụ trách an toàn của họ. Ngươi nghĩ rằng ta dư thời gian để nghe những lời lẽ thối hoắc của ngươi từ nãy giờ hay sao?
Hừ, Huyền tộc thì có gì ghê gớm. Chẳng qua một đám nữ nhân có năng lực đặc biệt hơn người. Nhưng khi đã mất đi thiên thời, địa lợi, nhân hoà… các người không thể nào là đối thủ của bọn ta.
Hiểu My dùng từ “bọn ta”, ý nghĩa đã rất rõ ràng. Bởi lẽ đây là kế sách hoàn mỹ của Lãnh Nguyệt và Nhị sư huynh kiếm phái Vô Cực. Trong lúc cô ở nơi này đàm luận với bầy yêu nữ. Tiểu Bạch mang theo Lãnh đại gia mặc áo khoác tàng hình của cô, chịu trách nhiệm giải cứu đám người Trần Đại Uy.
Ngân Nguyệt Xà chỉ cần phát ra chút uy áp nho nhỏ. Đám yêu thú có mặt tại Thiên Thuỷ cốc đã khiếp đảm, kinh hồn. Không cần hỏi nhiều, chúng đã khai ra ráo trọi.
Lúc Hiểu My tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103120/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.