Nữ vương vì quá quan tâm con nên lời nói có chút nặng nề, dường như quên mất người vừa cứu con bà sống lại là ai. Điều này khiến cho Phi Long bắt đầu khó chịu. Hắn thật sự không muốn nghe thêm bất cứ lời nào không hay về Trần cô nương phát ra từ miệng của mẫu thân.
- Nương. Người quá lời. Trần cô nương vẫn còn là hoàng hoa khuê nữ. Một nữ nhân tốt được nhiều người ái mộ là lẽ dĩ nhiên. Con mong người đừng vội võ đoán mà ảnh hưởng đến danh dự người ta.
- Con….
Nữ Vương cảm thấy đè nén, bực bội vô cùng. Thái tử đau ốm bao nhiêu năm, vừa khoẻ lại đã hướng về nữ nhân ngoại tộc. Đã thế còn chống đối lại bà. Vừa định phản bác thì tiếp theo đã nghe giọng nói kiên định của Phi Long.
- Con quyết định rồi. Con muốn cùng Trần cô nương rời khỏi Thuỷ Cung. Con muốn tìm hiểu thế giới bên ngoài nhân lúc người còn trẻ, còn trị vì Giao nhân tộc.
- Không được. Con là nhi tử duy nhất của ta. Ta không muốn con mạo hiểm. Thiên Huyền đại lục không phải nơi nào cũng bình yên, hoà ái như Thuỷ Cung. Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, ta làm sao sống nổi.
- Mẫu thân. Mấy chục năm nay, con đều quanh quẩn ở lãnh địa của tộc Giao nhân. Chuyện ở nơi này, con có thể nắm rõ trong lòng bàn tay. Thế nhưng, Huyền Thiên đại lục không chỉ có mỗi bộ tộc của chúng ta. Muốn phát triển thì tầm nhìn không thể hạn hẹp. Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103115/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.