Khách sảnh của Thanh Vân Điện.
Hiểu My tựa người trên chiếc ghế san hô có phủ một lớp nhung êm màu xanh biển, tay cầm ly nước uống lục sắc được pha chế từ loài tảo xoắn Spirulina platensis, mắt lim dim hưởng thụ.
Lữ Tuấn thấy vậy, không khỏi bật cười.
- Thích chí dữ vậy sao?
- Dĩ nhiên. Nếu bờ nam chúng ta có được loại tảo này. Muội tình nguyện ngày nào cũng sử dụng mà không một lời oán trách. – Mỗ nữ vênh váo trả lời.
Nhị sư huynh lắc đầu cười. Tuy thế, trong lòng hắn lại không ngừng thét gào, phải làm sao mới có thể mang được loại thực vật này về trồng để ai kia có thể ngày ngày đều vui vẻ. Một tấm tình si quả nhiên không đổi. Chỉ có điều, hắn sẽ không nói ra ngay từ đầu mà âm thầm tiến hành. Nhất quyết mang đến cho Hiểu My một sự ngạc nhiên, cảm động.
Lãnh Nguyệt nhìn bộ dáng nhàn nhã, thân mật của hai người, tự dưng lòng hắn có chút khó chịu, tị ganh. Lúc này đây, hắn thấy rằng, không có ký ức trước kia quả là điều vạn hạnh. Ít nhất, cứ vui vẻ mà sống. Không phải nhớ lại những biệt ly, bất hạnh, đau buồn.
Lãnh đại gia đưa tay lên miệng, khẽ hắng giọng, lên tiếng:
- Hiểu My. Vị thái tử tộc Giao nhân này mắc phải bệnh gì? Nàng có thể hồi sinh được người đã chết. Điều này thật ngoài sức tưởng tượng của ta. Bội phục, bội phục.
- Ha ha. Chỉ là ngẫu nhiên thôi. Thái Tử mắc phải bệnh tim bẩm sinh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103112/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.