Hiểu My vừa dứt lời, phía dưới một âm thanh bén nhọn lập tức vút lên.
- Cô đừng có ở đây không biết xấu hổ, tự khen mình. Có quỷ mới tin được.
Bốp…
Á….
Lữ Phi Yến vừa mắng xong đã bị thêm một cái tát vào má còn lại, té lăn quay xuống sàn.
Lữ Kế Nghiệp kinh hãi nhìn đại thiếu gia chễm chệ ghế trên: Không ngờ, võ công của hắn lại thâm hậu đến thế. Hèn gì toàn bộ sát thủ phái đi đều biệt tích vô âm. Xem ra đều thành ma dưới Thanh phong kiếm rồi.
Giang thị hoảng hốt chạy đến, đỡ con gái cưng của ả đứng lên. Nước mắt tuông ra như suối. Oán hận nhìn về nam tử vẻ mặt lạnh tanh, vô cảm.
- Oan nghiệt, oan nghiệt mà.
Lữ Tuấn thờ ơ nhìn họ, hừ lạnh:
- Ta đã cảnh cáo mọi người, đừng có xúc phạm đến hôn thê của ta. Nếu không, dù có là ai ta cũng không tha thứ.
Nhìn thấy đại công tử lần này trở về hoàn toàn thay đổi, tam trưởng lão Lữ Bình giật nảy trong lòng. Gần chục năm nay, hắn trợ giúp nhị thiếu gia không ít, không ít chuyện xấu hai tay hắn cũng chạm qua. Hắn cảm thấy trên cổ có cảm giác ớn lạnh. Mồ hôi hai bên thái dương nhỏ xuống, từng giọt, từng giọt…
Ngược lại với hắn. Tứ trưởng lão Lữ Kiến Nghị thầm vui vẻ trong lòng. Đây mới là phong phạm gia chủ mà hắn luôn trông đợi. Trước đây, sở dĩ hắn giữ thế trung lập là do đại thiếu gia này nhân ái có thừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103069/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.