Nói xong, vị chưởng quầy mang ngọn đèn đặt vào một chậu nước rất to rồi thấp lên ngọn nến bên trong. Ánh sáng bắt đầu toả ra xung quanh, xuyên qua những cánh hoa rồi chiếu lên mặt nước, tạo ra những bức tranh phong cảnh vô cùng sinh động.
- Quả là kiệt tác. Ta rất thích. Lão bản, ngọn đèn này bán thế nào?
- Không phải bán, ngọn đèn này dành tặng cho người hữu duyên. Chỉ cần làm được một bài thơ vừa lòng chủ nhân của nó, cô sẽ nhận được.
Vị chưởng quầy vội vàng giải thích cho Hiểu My và cả nhóm đông đang nhốn nháo xung quanh. Những giọng nói khác nhau trong đám khách nhân lập tức lên tiếng:
- Không cần thơ hay, chỉ cần hợp ý chủ nhân của nó à?
- Phải.
- Mỗi người làm bao nhiêu bài cũng được à?
- Mỗi người chỉ có một cơ hội.
…..
Khách nhân lần lược hỏi, chưởng quầy lần lượt trả lời. Cứ vậy vài vòng, cuối cùng, cũng có người tình nguyện mở đầu:
- Tại hạ Tiêu Minh, xin chọn bức tranh trên cánh hoa này làm một bài thơ.
Nói rồi, tay hắn chỉ vào một bức tranh, vẽ cảnh núi non hùng vĩ, đầu gật gù, giọng khẽ ngân nga. Chỉ là Hiểu My không hiểu lắm về thơ cổ. Vã lại, trong người cũng có chút men say, nên nghe người ta đọc thơ, chẳng khác nào như nghe một bài bolero ru ngủ.
Cứ thế, mơ mơ màng màng, đến lúc một giọng nói quen thuộc vang lên bên tai, cô mới giật mình tỉnh lại.
- Tỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tay-vang-cua-nu-nhan-khiem-ton/3103047/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.