“Bóng dáng hòa thượng cúi đầu cầm hoa, lặng thinh.”
✿◕ ‿ ◕✿✿◕ ‿ ◕✿✿◕ ‿ ◕✿
Vì sao muốn Bùi Vô Tịch rời đi? Dọc theo con đường rời khỏi Bất Không sơn, vấn đề này chiếm cứ toàn bộ đầu óc Diêu Thanh, không tài nào hiểu nổi. Bùi Vô Tịch không còn là thiếu niên không đánh lại được ai như trước kia nữa rồi, hắn biết tất cả bí mật của Yêu Ma đạo, hiểu rõ bọn họ như lòng bàn tay, còn có võ công không hề tầm thường, chưa kể ngay cả đao Thẩm Độc cũng cho hắn.
Để hắn đi chẳng khác nào thả hổ về rừng.
Nhưng dù nàng muốn hỏi cũng không thốt ra khỏi miệng, bởi vì vẻ mặt Thẩm Độc vẫn như thường, cứ như chuyện mình làm không khác gì những lần sai Bùi Vô Tịch đi đâu đó làm việc, cứ như chưa từng có cử chỉ kinh hãi thế tục trước mặt bao người.
Cho tới bây giờ mọi người đều biết quan hệ của y và Bùi Vô Tịch không bình thường.
Nhưng chỉ biết thôi chứ tận mắt chứng kiến thì đây là lần đầu.
Bầu không khí thoáng chốc trở nên vô cùng tế nhị.
Còn Thẩm Độc thì chả chút để ý, y ngồi xuống tảng đá bên cạnh mình, làm như không có chuyện gì nhìn núi rừng xung quanh.
Thẳng đến khi ngựa uống no nước, mọi người nghỉ ngơi đủ rồi y mới đứng dậy lên ngựa.
Yêu Ma đạo tiếp tục lên đường.
Thẩm Độc đi chính giữa, Diêu Thanh và Thôi Hồng cưỡi ngựa đi hai bên cạnh y. Khắp núi rừng không một bóng người, chẳng có ai mở miệng nói chuyện, ngoại trừ tiếng vó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tang/4179526/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.