“Ngươi là tội, là nghiệp của ta.” ✿◕ ‿ ◕✿✿◕ ‿ ◕✿✿◕ ‿ ◕✿ Ngươi cảm thấy ta thích ngươi ư? Không gọi “Thẩm thí chủ” đầy xa lạ, cũng không xưng “Bần tăng” đầy khiêm tốn, mà gọi “ngươi” xưng “ta”, để lộ ý tứ vô cùng rõ ràng, nhưng lúc này Thẩm Độc đang mờ mịt hơn hẳn những lúc bình thường. Thậm chí không hiểu sao còn thấy lạnh run. Trong giọng nói lúc ẩn lúc hiện của hòa thượng, cất chứa thứ tình tự làm cho cõi lòng người ta cực độ bất an, cũng là thứ tình tự khiến Thẩm Độc rạn nứt. Y mở miệng muốn đáp lời hắn: Rõ ràng ngươi thích ta, nhưng không dám thừa nhận! Nhưng một giây sau, câu hỏi nhẹ nhàng của hòa thượng vang lên khắp phật đường trống trải: “Ngươi thực sự hiểu ư?” Ngươi thực sự hiểu ư? Thẩm Độc thật sự không biết mình cần phải hiểu cái gì. Nội lực lẫn lộn hỗn loạn trong cơ thể tiếp tục dằn vặt kinh mạch toàn thân y, đau đến run rẩy, nhất thời quẳng luôn cả vấn đề tại sao hòa thượng lột sạch quần áo y ra khỏi đầu. Mãi đến tận khi ngón tay lành lạnh bất ngờ chạm vào lưng y. Cảm giác giống như đột nhiên bị điện giật. Thẩm Độc tức khắc run bắn: “Ngươi muốn làm gì?” Đáp lời y là ngón tay im lặng trượt xuống, bụng ngón tay mang theo vết chai mỏng vẽ một đường dài dọc theo sống lưng như chuỗi ngọc trai. Nhận ra bất thường, Thẩm Độc lập tức giãy giụa. Nhưng y bị Thiện Tai đè chặt dưới tay không cách nào động đậy, một luồng khí nóng hầm hập theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tang/4179519/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.