Nhóm thanh y sắc mặt chợt biến đổi, bách hộ Hùng Đại Duy liền phất tay, hai tên thanh y nhảy xuống khỏi ngựa ẩn vào đám cỏ cao hai bên đường cái, hướng về phía sau đi tới thăm dò.
Những người còn lại đều nghiêm chỉnh trận hình chờ đợi, ngay cả quả phụ nỏ cũng đều lấy ra cầm chắc trên tay.
Lương Tân mặc dù không biết Đại từ bi điệu là thứ gì nhưng cũng hiểu được đã đụng phải địch nhân, cùng Tiểu Tịch sóng vai đi đến cuối đội ngũ, ngưng thần nhìn về phía xa.
Không lâu sau hai tên thanh y đi thăm dò đã quay trở lại, đi đến trước mặt vị thủ lĩnh thấp giọng bẩm báo:
- Đại đội nhân mã Ti Thiên Giám, xem bộ dáng chỉ là qua đường, không giống như vì chúng ta mà đến.
Tiểu Tịch hừ lạnh một tiếng, không nói năng gì.
Lại qua một lúc sau, một giai điệu cổ quái từ phía cuối con đường mơ hồ truyền đến, nghe ra giống như đầu lưỡi bị cắn đứt, lưỡi không ngừng vận động mà phát ra thanh âm, tiếng ca rõ ràng trúc trắc rất khó nghe, nhưng khi nghe xong thì lại khiến cho tâm thần người nghe thoáng yên ổn trở lại. Tiếng ca cổ quái càng lúc càng lớn, không biết bắt đầu từ lúc nào tiếng ca đã từ vang vọng phía xa xa chuyển thành vang vang đầy trời!
Lương Tân cũng đã phát hiện ra tiếng ca này có chút quen tai, hình như đã từng được nghe ở đâu đó. Đột nhiên chợt nhớ ra, không lâu trước ở Thỏ Kỷ khâu, hòa thượng Hải Đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-son/2038689/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.