Khi vòng bầu cử đầu tiên của cuộc tổng tuyển cử bắt đầu, Chu Mộ Thời nhanh nhóng chìm trong công việc.
Anh thay phiên thương lượng cùng mấy người ứng cử quan trọng, khi phát hiện anh và nhà họ Ngu có quan hệ chặt chẽ, không ít người muốn tạo quan hệ với anh hơi nửa tin nửa ngờ, cũng may việc trao đổi ích lợi nằm trên giấy trắng mực đen, dù là như thế, vẫn có người hỏi dò về người chồng của anh lúc gặp mặt.
Chu Mộ Thời chỉ mỉm cười, trả lời tránh né: "Sức khỏe anh ấy không tốt lắm."
Sau khi tiễn khách đi, anh ngồi xe về văn phòng, khi đi ngang qua cao ốc ở trung tâm, màn hình ảo lơ lửng giữa không trung đang lần lượt phát sóng đoạn phim của những người ứng cử, ông lão đứng ở giữa hàng trước nhất mang mắt kính gọng vàng trông rất có tinh thần, vô cùng thỏa mãn.
Anh hừ lạnh một tiếng.
Cho dù Ngu Uyên còn sống, anh cũng không nhất định sẽ để người nhà họ Ngu ngồi lên vị trí kia, huống chi là bây giờ.
Tất cả đều phải xào bài, đánh lại lần nữa.
**
Mười một giờ đêm, Hạ Ngung về đến nhà, đèn phòng khách đã tắt, trong phòng ngủ cũng không có người.
Hắn đẩy cửa phòng làm việc ra, Chu Mộ Thời ngồi đưa lưng về phía cửa, trong tay là một chồng tài liệu về những người ứng cử, trong thời đại này phần lớn văn kiện đều được ảo hóa, nhưng anh vẫn rất thích cảm giác sờ lên giấy.
Hạ Ngung tới gần, đứng sau ghế khom lưng hôn má Chu Mộ Thời: "Chào buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-sao-tinh-nhan/1321970/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.