Hạ Ngung đã đi vào quỹ tích sinh hoạt của chồng anh, đương nhiên cũng chuyển vào ở chung trong căn hộ với anh.
Bình thường Chu Mộ Thời bận rộn ở bên ngoài, rất ít khi về nhà, trong khoảng thời gian này vì xử lý cục diện rối rắm do người chồng biến mất gây ra mà anh không có cách nào phân thân, chờ đến khi rút ra được thời gian rảnh về đến nhà thì đã là hai tuần sau.
Mười giờ tối, khi anh mang theo mệt mỏi về đến nhà, trông thấy người đàn ông đứng trước bệ cửa sổ ở phòng khách, trong nháy mắt anh có một ảo giác người trước mặt là Ngu Uyên.
Hạ Ngung nghe tiếng thì quay đầu, mỉm cười đúng mực với anh.
Chu Mộ Thời tỉnh táo lại, sau đó hơi buồn cười mà nghĩ sao mà thế được.
Người chồng thật sự của anh sau một tuần kết hôn chưa từng về căn nhà này trước mười hai giờ khuya.
Thế là ngay sau đó anh ý thức được có một người ngoài xâm nhập vào khu vực riêng tư của mình, chuyện này khiến anh không dễ chịu lắm.
Dù ở chung đã ba tháng, nhưng anh cũng không có một cuộc trò chuyện đúng nghĩa nào với alpha này, anh chỉ cần một công cụ hoàn thành nhiệm vụ, anh cũng không có chút hứng thú hiểu biết người mang tấm mặt nạ chồng anh.
Nhận lấy cốc nước Hạ Ngung đưa tới, Chu Mộ Thời lễ phép nói tiếng cám ơn, rồi mới lạnh nhạt nói: "Anh có thể tùy ý sử dụng đồ trong căn nhà này, nhưng không thể vào phòng của tôi, cũng đừng tùy tiện quấy rầy tôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-sao-tinh-nhan/1321955/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.