Tôi đánh nước bọt cái ực. Trưởng phòng hình như đã nghe thấy cuộc trò chuyện của tôi với Long thì phải. Tôi nhìn hộp gà rán, rồi lại lén nhìn trưởng phòng. Ăn hay không ăn? Dù sao mua thì cũng đã mua rồi, lương tháng trừ thì cũng đã trừ rồi, cũng chẳng còn gì để mất nữa. Tôi nhắm mắt gặm đại, không cần quan tâm trưởng phòng nghĩ gì nữa, phải ăn thì mới có sức làm ý tưởng. Vừa ăn tôi vừa suy nghĩ về bản báo cáo ý tưởng chiều nay của mình, có nên làm thành kẻ sọc trắng xanh không nhỉ? Nghĩ đến đây, tôi mút đầu ngón tay rồi tự cười một mình.
- Ăn nhanh lên. Nếu để người khác nhìn thấy em ăn trong phòng, tôi lại phải trừ của em năm phần trăm lương đấy.
Nghe giọng nói vừa có chút trêu đùa, vừa có chút xót xa của trưởng phòng, miếng gà tôi vừa mới gặm xuýt nữa bay ra ngoài, tôi gật gù gặm thêm mấy miếng thật to, rồi dọn rác đem đi vứt.
Vừa vào nhà vệ sinh vứt rác và rửa tay, tôi nghe thấy có tiếng trò chuyện.
- Nghe đồn trưởng phòng mới của phòng ý tưởng rất nghiêm khắc, mới có buổi đầu tiên cả phòng đã bị trừ năm phần trăm lương rồi đó.
- Gì cơ? Thật là cậy quyền cậy thế mà, gì mà em trai tổng giám đốc lại đi làm trưởng phòng ý tưởng chứ, có mà đi bóc lột nhân viên thì có. Thật khổ cho mấy bà phòng ý tưởng.
- Ừ nói cũng đúng, tại sao người đẹp đều độc ác như vậy nhỉ?
Tôi ngẩn người một lúc, tin tức truyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-sao-hoan-hao/139207/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.