“Ta nghĩ hiện tại chỉ có hai người chúng ta.” Snape đứng ở trước mặt Harry, cúi đầu nhìn thấy hai mắt thiếu niên lấp đầy do dự, “Nói cho ta biết vì sao không gọi tên của ta.”
“Em chỉ là.....” Harry nháy mắt cúi đầu, sau đó lui về phía sau hai bước.
“Nói cho ta biết.” Snape không để Harry lùi bước, anh nâng cằm thiếu niên lên, ép buộc cậu đối mặt với chính mình. “Hay là em muốn để ta tự mình kiểm tra?”
“Em biết là thầy đem lời tiên đoán nói cho người kia.” Harry vừa nói ra, liền phát hiện sự tất cả cưỡng bức của Snape với cậu đều biến mất, hơn nữa quanh thân người đàn ông tản ra hơi thở tĩnh mịch.
“Em biết.” Snape lặng lẽ nói. Trước đó anh còn suy đoán lý do, nghĩ rằng Harry đã biết anh thầm mến cho nên bối rối, nhịn không được muốn thúc ép thiếu niên rõ ràng có hảo cảm với anh thừa nhận tình cảm này. Chính là lúc này Meilin lại đùa giỡn anh, cuối cùng Harry đã biết lời tiên đoán thực sự.
“Uhm.” Harry uể oải gật đầu, “Em biết lúc đó thân phận của thầy không thể không làm như vậy, em có thể hiểu được, chính là em vẫn đang không biết phải đối mặt thầy như thế nào.”
Snape đột nhiên mỉm cười, “Em phải vọt tới trước mặt ta, gọi ta kẻ lừa đảo trước toàn bộ trường, phải đem ma pháp mạnh nhất ném lên người ta. Kẻ khởi xướng nên nguồn gốc đau khổ của em, chính là ta.”
“Không, không phải.” Lúc Harry phát giác thời điểm Snape bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-qua-thu-than-ky-than-ky-but-huu/2290627/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.