Chu Tiêu Tiêu chỉ cảm thấy đầu óc mình sắp chấn động não vì bị đụng vào, những câu hỏi chối tai không ngừng vang lên khiến đầu cô cứ ong ong.
Cô mơ màng nghĩ nếu Tạ Tinh Từ có thể thông minh hơn một chút thì nên nhân lúc đang hỗn loạn này mà chạy trốn, vậy thì xem như cô đã thay anh gánh chịu hậu quả của sự phiền phức, hai người coi như đã thanh toán xong.
Kiên trì, cần phải kiên trì thêm một chút nữa.
Chu Tiêu Tiêu kiên trì mím chặt môi, tưởng tượng những tên phóng viên này chỉ là mấy đứa trẻ ồn ào vừa mới bước chân vào trường mẫu giáo, thuyết phục bản thân không được tức giận, không thể tức giận.
Mặc dù cô chưa từng đối phó với kiểu tình huống như thế này bao giờ nhưng cũng từng nghe rất nhiều chuyện vu vơ trong giới giải trí, hiện tại duy trì nguyên tắc im lặng là vàng tuyệt đối sẽ không mắc phải sai lầm.
“Úi chà, một đám rác rưởi.”
Ngay khi Chu Tiêu Tiêu đang cố gắng khiến đầu óc hoàn toàn trống rỗng, một giọng nói trong trẻo lạnh lùng dễ nhận ra đột nhiên vang lên cách cô không xa, xen lẫn sự kiêu ngạo và giễu cợt như có như không thu hút sự chú ý của tất cả phóng viên.
Chu Tiêu Tiêu ngạc nhiên ngẩng đầu.
Chạng vạng tối, ánh sáng mặt trời chia bậc thềm trước cửa thành hai, nửa sáng nửa tối, Tạ Tinh Từ đứng ngay ở chỗ phân cách giữa ánh sáng và bóng tối, dáng người anh cao lớn, sắc mặt lại vô cùng lạnh lùng.
Ánh sáng mờ mờ phản xạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nho-than-yeu/218279/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.