Bởi vì là kem, cho nên dù cho có đông người xếp hàng thì thời gian chờ cũng không lâu, ngay sau đó Tạ Tinh Từ đã mang theo hai cây kem ốc quế quay lại.
Nhưng mà chỉ mới mấy phút ngắn ngủi trôi qua mà Chu Tiêu Tiêu mới đứng ở chỗ này chờ đợi đã không thấy đâu nữa.
Tạ Tinh Từ cũng không để bụng, nghĩ đến dáng vẻ không tình nguyện vừa rồi của cô gái nhỏ, có lẽ cô đã lén đi tìm một chỗ để nghỉ ngơi rồi.
Trên khuôn mặt anh nở một nụ cười thoải mái, cẩn thận dùng một tay cầm hai cây kem, lấy điện thoại từ trong túi ra.
Anh nhấn nút tin nhắn thoại trong WeChat, chậm rãi nói:
[Em đi đâu thế, còn không quay lại thì tôi sẽ ăn hết hai cây kem này đấy…]
Tạ Tinh Từ còn chưa nói xong, cách đó không xa đột nhiên vang lên tiếng la hét kinh hãi.
Theo bản năng anh nhìn về phía đó, nhìn thấy một đám người vây quanh cạnh thân cây cao vút, đột nhiên một bóng người màu trắng từ trên cao rơi xuống.
Là Chu Tiêu Tiêu!
Tim Tạ Tinh Từ như ngừng đập, vô thức buông hai cây kem trong tay ra, lao thẳng về phía đó như một mũi tên.
Nhưng anh vẫn chậm một bước.
Khi anh gạt đám đông sang hai bên chạy đến, những gì anh nhìn thấy là hình ảnh một cô gái nhỏ cúi đầu được một ai đó đỡ đứng lên.
Từ trong đám đồng vang lên âm thanh reo hò phấn khích của bọn trẻ nhỏ, nhưng Tạ Tinh Từ không nghe thấy gì.
Vừa rồi tốc độ bước chân còn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nho-than-yeu/1144997/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.