Thư Lâm về phòng, leo lên giường nhắn tin với Cố Lăng Tuyệt.
Cắt vài nhành hoa thơm cắm vào bình.
Sau đó chụp lại gửi cho bạn cùng bàn, thêm vào một icon đáng yêu.
[Thư Lâm: Hoa quế vườn nhà tớ nở rồi, lần sau sẽ dẫn cậu đến xem, bảo dì Phương làm bánh hoa quế ăn.]
[Thư Lâm: À, cậu không ăn đồ ngọt, làm cho cậu một cái túi thơm vậy.]
[Thư Lâm: Cậu sao thế, lấy nhầm đồng phục của tớ rồi, ngốc quá đấy?] Không khác gì mấy kẻ có vẻ ngoài vô hại nhưng trong bụng toàn là ý xấu.
Chẳng hạn như màn trả đũa quen thuộc này.
[Thư Lâm: Tớ giặt sạch hết rồi đó, cậu phải cảm ơn tớ đi.]
[Thư Lâm: Cho nên cậu không được bắt tớ học thuộc bài văn và các công thức trong một tháng tới đâu!] Bên kia vẫn chưa nhắn lại, cậu bắt đầu ngồi vắt óc suy nghĩ cách làm thế nào để thoát khỏi vận mệnh bị bắt đi học bài.
Nhưng cậu lải nhải nửa ngày, đầu bên kia vẫn cứ lặng yên không đáp.
Ảnh đại diện WeChat của Cố Lăng Tuyệt là một bầu trời đêm với ngôi sao vàng nhạt, ánh sao le lói, như sắp bị bóng đêm nuốt chửng.
Thư Lâm chọc chọc vào đó.
[Bạn vỗ vỗ(*) ‘Hôm nay bạn cùng bàn có giúp tôi làm bài không?’]
(*): Chọc liên tục vào avatar trên Wechat thì sẽ xuất hiện cái này. Giống kiểu vẫy vẫy tay trên facebook á:3
Biệt danh này được sửa từ hôm trước.
Lúc đó, Thư Lâm chạy đua với thời gian làm kiểm tra trên lớp, bài còn dài nhưng giờ đã sắp hết, mà cô giáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nho-dang-thuong/228006/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.