Trước khi đến viếng thăm nhà họ Cố, Thư Lâm ở nhà nghiêm túc tập luyện chuẩn bị tâm lý, tìm tòi tin tức về nhà họ Cố ở trên mạng mấy lần, phòng cho bản thân nói gì sai.
Tiếc là vị đương gia này dù đã tạo nên một trận bão mạng, thế nhưng bản thân người đó lại rất kín tiếng, các trang báo lá cải không thể đào nổi bất kì một tin tức hữu dụng nào, cứ như cái tên cũng không phải tên chính chủ. Tất cả mọi người đều gọi người đó là ngài Cố, đến cả ảnh chụp cũng chỉ bắt được một bóng lưng mờ không chịu được, chẳng có chút giá trị tham khảo nào.
Thông tin về tài chính kinh tế càng không phải nói, đa phần là những phân tích chuyên sâu tối nghĩa cần dùng nhiều não. Thư Lâm kiên trì đọc mấy trang nhưng đều không hiểu nội dung trong đó.
Niềm tin trong cậu dần vơi đi.
Cậu đến bệnh viện thăm ba, không được vào ICU, chỉ có thể nhìn vào từ cửa sổ đưa mấy đồ lặt vặt, nhưng cũng không thể nhìn hết rõ, ý định trò chuyện với ba vài câu bỗng rơi vào hư vô.
Dạo quanh ngoài phòng bệnh một vòng, thật sự không có cách nào khác, chỉ còn cách đi ra tìm một chỗ ngồi.
Cậu soạn tin WeChat cho Cố Lăng Tuyệt, viết một đoạn dài ngoằng, gõ đến chữ cuối thì lại không nhấn gửi mà cắt cả đoạn văn bản dán vào mục ghi nhớ của bản thân, bên trong đã có rất nhiều lời lải nhải, đều là những tâm sự của cậu trong khoảng thời gian gần đây.
Có quá nhiều lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nho-dang-thuong/1043865/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.