Edit: Mạc Thủy
Beta: Vàng anh
Không gian âm u.
Mây đen giống như những nét mực không thể hòa tan, dời non lấp biển chen nhau kéo đến.
A Yểu ngã vào vũng máu, đôi mắt vì ứ màu mà đỏ ngầu, gắt gao nhìn chằm chằm người trước mặt.
Thanh y nhẹ nhàng lay động theo gió, nhưng trong mắt của người nọ chỉ có ý định chết chóc. Hắn vươn một chân, mũi chân dán vào mặt A Yểu, như đang trêu cợt trên đầu nàng.
Khóe môi hắn cong lên, nghiền ngẫm mà cười nói: "Không ngờ đại thiện nhân vang danh khắp kinh thành, Tam tiểu thư của Thái Phó, cũng sẽ có ánh mắt tràn ngập hận ý như thế này đây."
Miệng A Yểu giật giật, chuẩn bị nói cái gì đó.
Nhưng cổ họng khô khốc, không thể phát ra chút âm thanh nào, không thể nói được một lời nào
Nàng chậm rãi khép hai mắt lại —— Tuyệt vọng, nhưng không hối hận.
Bên tai vang lên âm thanh như đòi mạng, “Sao lại nhắm mắt rồi? Là không muốn nhìn ta sao, không muốn nhìn ta và tỷ tỷ tốt của ngươi hạnh phúc bên nhau…"
A Yểu cảm giác được linh hồn của mình đang chậm rãi rời khỏi thể xác.
Sức lực càng ngày càng yếu ớt. Trong lúc hoảng hốt, nàng phảng phất nhìn đến khi còn nhỏ cùng a tỷ cùng nhau ngoạn nhạc thời gian.
Nàng càng thêm mệt mỏi. Trong khoảnh khắc hoảng hốt ấy, nàng phảng phất như nhìn khoảng thời gian còn nhỏ đang vui đùa bên a tỷ.
Trẻ tuổi tự cao, cho rằng có thể bình lặng như vậy vĩnh hằng.
Sau khi thức tỉnh, chỉ biết cảm thán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nhan-da-chet-co-viec-hoa-vang-ma/1129340/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.