Tôi quay người nhìn lại nơi phát ra tiếng nói đó, một anh chàng điển trai nhìn xuống tôi cùng một nụ cười tỏa nắng.
"Tía má ơi, đẹp trai vãi, gương mặt cùng với nụ cười này vô trường phải biết bao nhiêu cô gái đổ lên đổ xuống đây" - Tôi thầm thán phục trong lòng.
"Mày có phải là Tô Dương Hạ không?
Chàng trai nghiêng đầu sang một bên với ánh mắt tò mò nhìn tôi.
Tôi chợt tỉnh lại, hàng ngàn dấu chấm hỏi trong đầu tôi:
"Sao cậu lại biết tôi? Chúng ta từng gặp nhau rồi à?"
Tôi nhận ra anh chàng trước mặt hơi khựng lại một chút, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại. Anh gật đầu, từ từ nói tiếp:
"Đã từng gặp, còn rất quen là đằng khác"
Trời đất ơiiii, tính tôi vốn dĩ đã "não cá vàng" rồi mà còn gặp anh chàng trước mắt này bảo: "còn rất quen là đằng khác" làm ký ức của tôi xoay như chong chóng nhưng vẫn không nhận ra là ai. Tôi hận đến nỗi muốn ai lấy búa đập vào đầu tôi để tôi nhớ lại đi cho rồi huhu.
Nghe tiếng còi xe buýt tôi đợi sắp đến trạm, tôi quắc tay để đón xe, mặc kệ anh chàng đẹp trai thẫn thờ đứng đó.
Khi tôi sắp lên xe buýt. Anh níu áo tôi lại, bảo:
"Thật sự không nhớ tao sao? Ít ra mày cũng phải biết tên tao chứ Hạ?"
"Xin lỗi, tôi thật sự không nhớ cậu là ai cả, giờ tôi phải đến trường rồi, tạm biệt" - Tôi trả lời vội vàng rồi nhanh chóng lên xe.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nhac-dong-co-xanh/3469156/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.