Khi chiếc Volvo màu bạc lao đến trong màn đêm, chạy ra khỏi những con hẻm hẻo lánh quanh co khúc khuỷu mà lủi vào một bãi đất trống thì Bella đang bị đám lưu manh lúc chiều vây quanh. Những tiếng cười càn rỡ, những lời nói tục tĩu vang vọng trong không gian yên tĩnh của bóng tối chợt tắt khi đèn pha của chiếc xe xa lạ chói lên như mặt trời giữa đêm. Một người đàn ông cao lớn từ trong chiếc xe bước ra. Ánh sáng của đèn xe khiến cho toàn bộ khuôn mặt của anh ta chìm sâu trong bóng tối, chỉ có một hình dáng cao gầy mơ hồ hiện trước mắt những người đang đứng tại đó nhưng sự nguy hiểm vô hình toát ra từ thân hình giàu sức bật ấy thì không ai có thể dễ dàng bỏ qua được. Anh ta bước vòng qua đầu chiếc xe, mở cửa sau và dùng một giọng nói lạnh lẹo như băng ra lệnh, một mệnh lệnh không cho phép bất kỳ ai làm trái.
"Lên xe."
Không có từ ngữ xưng hô, không có bất cứ một cái tên đặc biệt nào, Bella cũng có thể dễ dàng nhận ra người mà anh ta ra lệnh chính là bản thân cô. Bella lập tức làm theo mệnh lệnh mà không hề hé răng hỏi thêm một tiếng nào vì cô nhận ra người đàn ông như thiên thần giáng xuống đúng lúc, cứu cô lúc này là ai. Chất giọng khàn khàn, trầm thấp, lạnh như băng nhưng lại êm dịu như tiếng đàn vi-ô-lông-xen kỳ lạ đó chỉ đặc biệt thuộc riêng về một người đàn ông duy nhất mà cô quen biết, Edward Cullen. Trong lòng Bella vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nhac-cua-nhung-ke-bat-tu/1150728/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.