Khi Esme cùng Edward sóng vai bước vào nhà thì các thành viên còn lại cũng đã tụ tập đầy đủ trong phòng khách. Carlisle nghiêm mặt ngồi trước mặt Alice và Jasper. Khi Sarah vào nhà, ông đã phát hiện sự bất thường của hai người nhưng vẫn cố kỵ sự hiện diện của cô nên không nói gì. Hiện tại, người đã đi, có chuyện cả gia đình cũng phải nên làm rõ. Esme nhìn bộ dáng nghiêm trọng của chồng cũng lo lắng đến bên cạnh ông ngồi xuống.
Thấy Esme và Edward cũng đã có mặt, Carlisle mới bình thản mở miệng.
"Alice, có chuyện gì?"
Alice nhẹ cau mày, trong mắt ánh lên vẻ nghi hoặc rõ rệt.
"Con không nhìn thấy được cô ta."
"Ai cơ?" Esme sửng sốt, lăng lăng hỏi lại.
"Là Sarah Stuart. Con không nhìn thấy cô ta đến. Thậm chí đến lúc cô ta bấm chuông con vẫn không nhìn thấy gì cả. Lúc đó, con thực sự không thấy được thân phận khách đến."
"Không có dấu vết gì hết?" Emmett cũng hứng thú tham gia cuộc thảo luận.
"Emmett, không phải chuyện đùa đâu. Đối với em, cô ta cứ như từ khoảng không đột nhiên xuất hiện vậy. Ngay cả chiếc xe cũng biến mất theo cô ta." Câu nói hơi phập phồng tình cảm nhưng từ miệng Alice nói ra lại bằng phẳng không chút cảm xúc. Cô chỉ đang trần thuật lại một sự thật.
Carlisle hơi ngả người ra đằng sau, hai tay theo thói quen đan vào nhau, chống lên đầu gối. Trên mặt ông vẫn không biểu hiện ra tình cảm gì, chỉ là có chút mờ mịt.
"Còn chuyện gì nữa không?"
Alice khẽ hất cằm về phía Jasper ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nhac-cua-nhung-ke-bat-tu/1150695/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.