Giọng nói của Đỗ Vi Vi rất dịu dàng.
"Tiểu Mạn, trong đời người, chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn. Nhưng một lần thất bại không có nghĩa là chúng ta đã thua. Con có hiểu lời mẹ nói không?"
"Mẹ, mẹ yên tâm đi, con hiểu mà. Hơn nữa, con nhất định sẽ không kém Tô Vãn đâu!"
Từ ngày Tô Mạn bước vào nhà họ Tô, cô đã muốn so sánh với Tô Vãn, cô công chúa nhỏ của Tô gia.
Lúc đó, Tô Vãn nằm trong buồng dưỡng sinh, gần như sống dở c.h.ế.t dở.
Mỗi tối, Tô Mạn đều cầu nguyện cho Tô Vãn c.h.ế.t đi.
Như vậy, cô sẽ trở thành cô công chúa duy nhất của nhà họ Tô!
Nhưng sau đó, Tô Vãn tỉnh lại, và càng ngày càng khỏe mạnh hơn, điều này khiến Tô Mạn vô cùng thất vọng.
Sau khi kết thúc cuộc gọi với mẹ, Tô Mạn nhìn vào gương, gương mặt vốn dĩ dịu dàng của cô nay đã trở nên méo mó.
"Tô Vãn, sao cô không c.h.ế.t đi chứ?"
Nếu Tô Vãn không tỉnh lại, liệu có phải cô sẽ trở thành cô công chúa duy nhất của nhà họ Tô?
Và người có thể kết hôn với Chỉ huy Cố chính là cô?
**
Vừa tan học, khi đang đợi phi thuyền trước cổng trường, Tô Vãn hắt hơi một cái.
Cô xoa mũi.
Chắc chắn ai đó đang chửi cô.
Tiểu Bạch ân cần hỏi: "Chủ nhân, cô bị cảm lạnh sao?"
Tô Vãn hít mũi, "Ngươi định bảo ta uống chút nước ấm phải không? Ta nghĩ phải hỏi A Tước xem có thể nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ngay-bi-huy-hon-buoi-toi-bi-chi-huy-vua-dang-yeu-vua-hung-du-doi-om/3704668/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.