Tô Vãn cảm thấy câu nói đơn giản của Cố Tước lại có gì đó đầy quyến rũ.
Nhưng không đúng lắm! Chẳng phải chỉ là xem cánh thôi sao, trước đây cô và Rosina còn từng xem cánh của Thịnh An mà.
À, hay là vì để hiện cánh ra, anh phải cởi áo khoác, nếu không sẽ hơi bất tiện?
Nghĩ thế, Tô Vãn chu đáo gật đầu, “Không vội, để tối nghỉ ngơi rồi xem cũng được.”
Trong khu vườn này, thỉnh thoảng còn có nhân viên hoàng cung đi qua. Nếu để Chỉ huy Cố chỉ mặc áo sơ mi rồi cởi áo khoác để lộ cánh thì quả thật không tiện, mất đi phần thể diện.
Cố Tước nhìn vợ yêu bị ảnh hưởng bởi phấn hoa màu hồng lam do loài hoa biến dị Klein thả ra, ánh mắt anh càng thêm sâu thẳm.
Anh gật đầu: “Được, đợi đến tối.”
Hai người tiếp tục đi dạo trong vườn, nhưng Tô Vãn bắt đầu cảm thấy mí mắt ngày càng nặng trĩu, gò má ngày càng nóng bừng.
Từ khi mang thai, cô rất dễ buồn ngủ. Hôm nay lại mệt như thế, thêm cả việc bé con trong bụng, mệt mỏi là điều dễ hiểu.
Tô Vãn vừa đi vừa tụt lại phía sau Cố Tước.
Khi Cố Tước quay lại nhìn cô, Tô Vãn nhỏ giọng nói: “A Tước, em mệt quá, muốn nghỉ ngơi.”
“Được.”
Chỉ huy Cố ngay lập tức giang tay, bế vợ yêu lên một cách gọn ghẽ, rồi đi về cung điện của anh.
Tô Vãn cảm thấy không ổn lắm.
Xung quanh còn có người khác qua lại nữa mà.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ngay-bi-huy-hon-buoi-toi-bi-chi-huy-vua-dang-yeu-vua-hung-du-doi-om/3704644/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.