Ba tiếng sau, Tô Vãn lén lút chạy ra khỏi phòng nghỉ của Cố Tước.
Cô nhanh chóng quay về ký túc xá của mình, quẹt thẻ mở cửa và bước vào, mọi động tác đều liền mạch và nhanh gọn!
Thịnh An đã dậy từ sớm, nhìn thấy dáng vẻ lén lút của Tô Vãn thì ngạc nhiên không khỏi thốt lên:
"Tiểu Vãn, cậu sao vậy?"
"Suốt đêm qua tôikhông về, các cậu không thấy lạ à?"
Không một ai nhắn tin cho cô, hỏi xem cô có về ký túc xá hay không! Uổng công cô đã từng làm bao nhiêu món ngon cho bọn họ!
Thịnh An tỏ vẻ hơi ngạc nhiên, lúc này Rosina cũng tỉnh dậy. Mái tóc đỏ dài của cô bị ép đến mức dựng ngược lên, nhìn qua giống như đang đội một con bạch tuộc lớn.
Rosina ngáp dài, uể oải nói: "Chỉ huy Cố đến, cậu ở cùng anh ấy qua đêm, không về cũng là điều bình thường thôi mà?"
Tô Vãn: …
Trong phòng ký túc xá của họ, chỉ có mỗi Tô Vãn là đã kết hôn, còn Thịnh An và Rosina đều mới 19 tuổi, chưa đủ 20.
Là người duy nhất trong phòng đã có gia đình, Tô Vãn quyết định lên tiếng đấu tranh một chút, "Nhưng chúng ta đang trong kỳ huấn luyện quân sự, mà tôi lại ở cùng phòng với chỉ huy, chẳng phải có chút không hợp lý sao?"
Thịnh An trấn an: "Tiểu Vãn, cậu yên tâm, chỉ huy Cố mà, chẳng ai nói gì đâu."
Rosina cuối cùng cũng chỉnh lại mái tóc đỏ rối bù của mình, nói: "Đúng vậy, chuyện này có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ngay-bi-huy-hon-buoi-toi-bi-chi-huy-vua-dang-yeu-vua-hung-du-doi-om/3704602/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.