Tô Vãn biết rằng đây là thành ý của Cố Tước.
Dù bề ngoài anh ấy có vẻ lạnh lùng, nhưng lại chịu khó tặng hoa cho cô, phối hợp với cô trước mặt gia đình họ Tô.
Hơn nữa, biết cô không muốn, anh cũng không ép buộc cô ngủ cùng mình.
Nhớ lại đôi tai nhỏ lông mềm của anh vừa rồi, khóe môi Tô Vãn hơi nhếch lên.
Người chồng này, thực ra cũng không tệ.
Tô Vãn xoay đầu nhìn vào lọ hoa trên bàn, bên trong là bó hoa hồng mà Cố Tước vừa tặng, có lẽ là do Bạch Hổ sắp xếp.
Cô liền chụp một bức ảnh hoa hồng và gửi cho Cố Tước.
Tô Vãn: "Cảm ơn anh vì bó hoa hồng nhé. ^_^"
Chỉ huy Cố Tước, vốn trong lòng có chút ủ dột, khi thấy tin nhắn này, khóe môi liền khẽ mỉm cười.
Cố Tước: "Ngủ ngon, mơ đẹp."
Tô Vãn: "Anh cũng vậy, ngủ ngon."
Cặp vợ chồng nhỏ cách nhau một bức tường, chỉ nhắn qua lại vài dòng rồi cùng nhau chìm vào giấc ngủ say.
Bạch Hổ, chứng kiến tất cả, thở dài nhẹ nhàng.
Với tốc độ chậm rãi của chủ nhân mình, không biết đến bao giờ mới có thể chiếm trọn trái tim của phu nhân đây.
Thật khiến trí não như nó lo lắng quá!
**
Sáng hôm sau, khi Tô Vãn thức dậy thì Cố Tước đã khởi hành rời khỏi phủ.
Tuy nhiên, anh vẫn để lại cho cô chiếc phi cơ chuyên dụng của mình.
Vì phi cơ của Cố Tước là phương tiện đặc quyền hoàng gia, thuộc quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ngay-bi-huy-hon-buoi-toi-bi-chi-huy-vua-dang-yeu-vua-hung-du-doi-om/3701530/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.