Cố Tước quay đầu nhìn cô, vì hơi say nên đôi mắt cũng hơi híp lại, đuôi lông mày hơi nhướn lên, cả người trông bớt đi vài phần lạnh lùng, lại thêm vài phần dễ thương và ấm áp kiểu "A Tước".
Anh nói: "Anh làm được."
Tô Vãn lập tức im miệng.
Vì cô nhớ ra, có lẽ chẳng người đàn ông nào muốn bị nói là không làm được, dù ở bất kỳ lĩnh vực nào.
Hai người nói chuyện nhỏ to, gia đình nhà họ Tô đều nghĩ rằng tình cảm của họ rất tốt và vô cùng thân mật.
Đặc biệt là ông cụ nhà họ Tô, càng nhìn càng hài lòng.
Ngược lại, Tô Mạn ngồi đối diện, khuôn mặt cô ta đen kịt từ đầu tới cuối.
Mới vừa cãi nhau với Hách Dịch Thường, lại bị Tô Vãn "nhồi cẩu lương", Tô Mạn cảm thấy mình sắp phát điên!
Ông cụ Tô quay sang hỏi Cố Tước, "Không biết những món ăn này có hợp khẩu vị của ngài chỉ huy không?"
Cố Tước vẫn như mọi khi, ít lời, "Cũng được."
Tô Mạn cuối cùng cũng tìm được cơ hội, cô ta làm ra vẻ ngây thơ nói: "Ngài chỉ huy, ngài không biết đấy thôi, người nhà họ Tô ai cũng biết nấu ăn. Ài, hình như chị gái không biết lắm, chắc ngài chưa từng được ăn món chị ấy nấu đúng không?"
Ông cụ Tô có chút không vui.
Lúc này mà nói chuyện này làm gì?
Ngay cả Tô Chấn cũng nhíu mày nhìn Tô Mạn.
Nhưng Tô Mạn không quan tâm nữa, cô ta không muốn Tô Vãn và Cố chỉ huy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ngay-bi-huy-hon-buoi-toi-bi-chi-huy-vua-dang-yeu-vua-hung-du-doi-om/3701528/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.