Trong đầu Tô Vãn thoáng qua hình ảnh A Tước vừa khóc vừa hôn mình, đôi tai nóng bừng.
Cô khẽ nói: "Cháu thích mà."
Chỉ là tiếc rằng, thích nhưng không dám yêu.
Ông nội Tô nhìn vào ánh mắt cháu gái, phát hiện đối phương thực sự thích người kia, nhưng cô lại không nói ra thân phận của anh ta. Ông thử hỏi: "Có phải điều kiện của đối phương không ra gì, sau này phải để cháu nuôi anh ta không?"
Tô Vãn: "..."
Ông nội của cháu ơi, thân phận của anh ta không phải là không ra gì.
Mà là quá lớn, chỉ cần ho một cái thôi cũng đủ làm sập tiệm nhà mình!
Với tâm trạng phức tạp, Tô Vãn đành cắn răng gật đầu.
Nhưng ông nội Tô lại mỉm cười tự tin nói: "Đó không phải vấn đề lớn, nhà họ Tô chúng ta không thiếu sức nuôi anh ta."
Tô Vãn: "..."
Ông nội, ông quá tự tin rồi!
Nhà họ Tô có giàu đến đâu cũng không đủ sức nuôi nổi vị tổng chỉ huy số một của liên bang!
Ông nội Tô không nói thêm về việc này, ông nhấp thêm một ngụm trà rồi nói: "Nhà họ Tô chúng ta sắp mở chi nhánh ở khu vực thứ nhất. Không có gì bất ngờ thì chi nhánh này sẽ là lớn nhất trong tất cả các chi nhánh. Sắp tới, cháu và Tô Mạn đều sẽ vào học ở Đại học Đế quốc. Cha con có ý định để con bé vào tiếp quản và học tập."
Khi nói câu này, ông nhìn chằm chằm vào biểu cảm của Tô Vãn.
Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ngay-bi-huy-hon-buoi-toi-bi-chi-huy-vua-dang-yeu-vua-hung-du-doi-om/3701504/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.