Tô Vãn theo phản xạ muốn tránh xa khỏi "lò lửa" này, nhưng bất ngờ nghe thấy một giọng nói nghẹn ngào, cực kỳ đáng thương vang lên từ trên đầu.
“Chị ơi, em khó chịu...”
“A Tước, em đừng lo, thuốc đặc chế sắp được mang tới rồi. Khi đó, em sẽ đỡ hơn.”
“Chị sẽ không rời bỏ em, đúng không?”
Tô Vãn: “...”
Điều này thật khó nói, bởi lẽ hôn lễ của hai người đúng là có phần sai lầm.
Hiện tại, A Tước dường như không còn tỉnh táo lắm. Sau này khi tỉnh lại, có lẽ người muốn rời đi chính là anh.
Tô Vãn định giải thích điều gì đó, thì bất ngờ nhận ra A Tước ghé sát đến chạm nhẹ lên khóe môi cô. Giống như đứa trẻ thưởng thức viên kẹo, anh cẩn thận chạm vào, luyến tiếc không muốn rời, đầy trân quý và yêu thương.
Toàn thân Tô Vãn run lên, nụ hôn này hoàn toàn khác với nụ hôn trong lễ cưới lúc trước!
Cô chợt hiểu ra câu nói "trở thành thuốc đặc chế của anh" có nghĩa là gì!
Khi nhận thức rõ điều này, cô thấy đôi mắt đẹp như đá quý của A Tước ngập tràn hơi nước, hàng lông mày nhíu lại, trông cực kỳ đáng thương.
“Chị ơi...”
Nói chưa xong, giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống, để lại một vệt mờ nhạt trên gương mặt trắng trẻo của anh.
Trái tim Tô Vãn lập tức mềm nhũn.
Thực ra, cô luôn rất thích những chàng trai đẹp với vẻ ngoài đáng yêu như vậy, huống hồ anh còn vừa giúp cô một việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ngay-bi-huy-hon-buoi-toi-bi-chi-huy-vua-dang-yeu-vua-hung-du-doi-om/3701498/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.