Mùa đông năm sau, Thời Vũ bất ngờ mang thai.
Khi đó, lúc Thời Vũ đưa cho Giang Khắc giấy khám thai, trong tưởng tượng của cô là cảnh tượng khuôn mặt núi băng vạn năm không tan của Giang Khắc sẽ xuất hiện biểu cảm vừa khiếp sợ vừa vui mừng.
Nhưng mà không hề.
Giang Khắc cầm lấy báo cáo nhìn một cái, anh trầm mặc một lúc lâu, không nói tiếng nào, sau một mình đi vào thư phòng.
Khuôn mặt Thời Vũ đầy dấu chấm hỏi, chỉ vậy thôi à? Anh có ý gì vậy. Anh đang có ý kiến về việc cô mang thay hay là anh không thích trẻ con.
Thời Vũ tùy tiện suy nghĩ một lát, không lâu sau, Giang Khắc lại đi ra, anh ngồi xuống, cô còn ngửi được mùi thuốc lá nồng nặng trên người anh.
Cô gái nhỏ dựa người vào ghế sofa, duỗi chân đá một cái, giọng điệu có chút bất mãn: "Phản ứng vừa rồi của anh là sao vậy, anh không thích trẻ con à?"
Thời Vũ đá liên tục vài cái, chiếc chăn nhỏ rơi xuống đất. Bắp chân cô đụng phải cánh tay Giang Khắc, người đàn ông cau mày, sao lại lạnh như vậy, anh nắm lấy chân cô, dùng đôi tay rộng truyền nhiệt độ làm ấm chân cô.
Giang Khắc nhặt chăn đắp lên người cô, anh thẳng thắn thừa nhận: " Ừ, không thích."
Thời Vũ vừa nghe được câu trả lời này của anh, trong chốc lát, cô cảm thấy tủi thân, anh không thích trẻ con, hay là anh không thích đứa bé mà cô sinh cho anh.
Không khí yên lặng, Thời Vũ cảm thấy cay mắt, hơi nóng bóc lên, cô bật khóc.
Giang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nang-yeu-em-ban-nang-yeu-thich/341086/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.