Từ sau lần nói chuyện với Giang Khắc, hình như anh đã thật sự nghe lời cô, khoảng thời gian này anh không đến quấy rầy cô nữa, thỉnh thoảng mới xuất hiện trước mặt cô, cho nên cuối cùng Thời Vũ cũng yên tâm quay phim.
Cả tuần nay Giang Khắc đều bận rộn với các dự án của công ty, anh bận đến mức chân không chạm đất, mỗi lần ở lại công ty làm việc đến tối muộn, trong đầu anh đều nghĩ đến Thời Vũ, sau đó là cảm giác sự bất lực mà anh không biết phải làm sao.
Mười một giờ tối, phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Tấn Thăng vẫn sáng đèn, Giang Khắc đang ngồi trước máy tính gõ mã, đột nhiên, tiếng gõ cửa vang lên, ánh mắt anh vẫn không rời màn hình, đôi môi mỏng khẽ nói: “Mời vào.”
Trợ lý Trần bước vào, anh cầm một xấp tài liệu đặt lên bàn, đẩy kính: “Giang tổng, đây là báo cáo quý trước và kế hoạch quý sau mà anh cần.”
“Ừ.” Giang Khắc nhàn nhạt trả lời.
Trợ lý Trần đứng một hồi đang chuẩn bị đi ra ngoài, Giang Khắc đột nhiên ngăn lại, đột ngột nói: “Cậu có WeChat của Thời Vũ không?”
Trợ lý Trần gật đầu, anh thấy sắc mặt Giang Khắc thay đổi, anh lo lắng đến mức lắp bắp giải thích: “Mới sáng sớm, cô Thời… sau khi cô ấy đuổi anh ra ngoài, cô ấy chủ động thêm tôi vào WeChat, nói đây chỉ là bước đầu tiên ….”
Ai ngờ trợ lý vừa nói xong, sắc mặt Giang Khắc càng đen hơn, anh đứng dậy, đưa tay ra: “Mang điện thoại của cậu tới đây.”
Trợ lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nang-yeu-em-ban-nang-yeu-thich/341074/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.