"Tóc em bị mắc vào." Thời Vũ dè dặt nói.
"Ừm, để anh giúp em." Giang Khắc vừa mở miệng, nhận ra giọng nói của mình đã khàn khàn.
Khuôn mặt Thời Vũ, một đôi mắt sáng, ướt át sạch sẽ khiến người ta sinh ra cảm giác muốn hung hăng khi dễ cô. Giang Khắc cố gắng hết sức kiềm chế cảm xúc dâng trào trong mắt, bế cô gái nhỏ qua một cách thô bạo.
Không nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của cô nữa, lồng ngực anh hơi phập phồng, anh đưa tay vén mái tóc rối của Thời Vũ.
Giang Khắc rõ ràng cái gì cũng không làm, có thể là do hai người cùng nhau ở trong một không gian hẹp, Thời Vũ vô cùng căng thẳng, không khí có chút loãng, giác quan được phóng đại đến vô hạn.
Cô cảm nhận được đầu ngón tay Giang Khắc đang quấn lấy tóc mình, vô cùng kiên nhẫn tách ra. Thời Vũ ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt trên người anh, Giang Khắc đưa tay vô tình chạm vào vai cô, cúc áo pha lê trên tay áo anh cào xước làn da lộ ra của cô.
Có một chút đau, cũng có một chút tê dại, Thời Vũ run lên, cắn môi không nói được lời nào.
Tóc tai rốt cuộc cũng được gỡ ra, Giang Khắc cầm lấy khóa kèo màu bạc trên váy vô kéo lên, khóa kéo lướt qua quần áo, phát ra âm thanh. Vào một khoảnh khắc nào đó, Thời Vũ cảm thấy lòng bàn tay to lớn lạnh lẽo của anh vô tình chạm vào rãnh dọc xương bướm của cô, cảm giác ngứa ngáy, thoáng qua rồi biến mất. Thời Vũ đông cứng cả người, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nang-yeu-em-ban-nang-yeu-thich/341051/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.