* Eo ui chương này tận 7000 chữ -.-
Thời Vũ xuống máy bay, lúc về đến nhà thì cũng không có liên lạc với ai. Lần này, cô không biết diễn tả tâm trạng của mình như thế nào, cứ như thể cô thật sự thất tình.
Thời Vũ đã suy nghĩ rất nhiều. Nếu đó là một người phụ nữ khác, cô đã có thể lao tới để tranh giành. Nhưng người bên kia là Lư Ôn Âm, cô ấy mới xứng với Giang Khắc, cô ấy và anh mới là người trong cùng một thế giới.
Giang Khắc lớn hơn Thời Vũ năm tuổi, mặc dù hai người lớn lên trong cùng một môi trường, nhưng phương hướng phát triển của hai người lại không giống nhau, cô chỉ có thể ở phía sau anh. Giang Khắc đi Mỹ năm năm, những chuyện liên quan đến anh, Thời Vũ đều không biết gì.
Tiền Đông Lâm nói có thời gian Giang Khắc gặp khó khăn, Lư Ôn Âm đã giúp anh rất nhiều, chỉ cần nghĩ đến đây, trong lòng Thời Vũ liền cảm thấy khó chịu, cô len lén rơi nước mắt.
Tại sao lúc anh gặp khó khăn, người ở bên cạnh anh không phải cô.
Nếu như cô ấy là người thích hợp với Giang Khắc, đối xử với anh cũng rất tốt, cô sẽ buông tay.
Thời Vũ ôm chăn khóc lớn một hồi, sau này cô không thể đến tìm Giang Khắc nữa rồi.
Liên tiếp mấy ngày, từ lúc Thời Vũ trở về cũng không có đến công ty tìm Giang Khắc. Nhân viên trên dưới công ty đều âm thầm thảo luận, đại tiểu thư hẳn là không chịu nổi sự lạnh lùng của Giang tổng, cuối cùng từ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-nang-yeu-em-ban-nang-yeu-thich/341049/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.